Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Đường Phượng Bay

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Buổi chiều thả những giọt nắng yếu bên ngoài cửa sổ, một khoảng trời nhỏ, với vài đám mây trắng lờ đờ bay ngang qua đỉnh cây nhạc ngựa. Tôi thức giấc giữa tiếng reo nhỏ, mơ hồ, của hàng nhạc ngựa say gió bên ngoài con đường im vắng chạy ngang trước nhà. Ngôi nhà nằm cách lề đường một con ngõ, khuất trong vườn cây thấp có nhiều hoa. Nằm ở đây, tôi có thể nhìn thấy một khoảng lối đi trải sỏi vụn dẫn ra cánh cổng có dây leo um tùm trổ một thứ hoa màu. | Đường Phượng Bay Từ Kế Tường Đường Phượng Bay Tác giả Từ Kế Tường Thể loại Tiểu Thuyết Website http motsach.info Date 20-October-2012 Trang 1 162 http motsach.info Đường Phượng Bay Từ Kế Tường Chương 1 - Buổi chiều thả những giọt nắng yế u bên ngoài cửa sổ một khoảng trời nhỏ với vài đám mây trắng lờ đờ bay ngang qua đỉnh cây nhạc ngựa. Tôi thức giấc giữa tiếng reo nhỏ mơ hồ của hàng nhạc ngựa say gió bên ngoài con đường im vắng chạy ngang trước nhà. Ngôi nhà nằm cách lề đường một con ngõ khuất trong vườn cây thấp có nhiều hoa. Nằm ở đây tôi có thể nhìn thấy một khoảng lối đi trải sỏi vụn dẫn ra cánh cổng có dây leo um tùm trổ một thứ hoa màu tím lấm tấm. Ngày xưa khi mới tới đây tôi đã sung sướng vô cùng vì không ngờ mình lại được ở trong một ngôi nhà đẹp đẽ và yên tĩnh như vậy. Dì Hạnh mở cổng cho tôi với đôi mắt mở lớn tròn xoe đầy ngạc nhiên. Lúc đó tôi hoàn toàn rơi vào một trạng thái sững sờ và ngượng vì tôi không biếì gọi dì Hạnh bằng gì và ngược lại hình như chính dì Hạnh cũng rơi vào một trạng thái như thế . Dì Hạnh nhỏ hơn tôi hai tuổi học dưới tôi hai lớp nhưng lại được tôi gọi bằng dì vì giữa tôi và dì Hạnh có liên hệ bà con sao đó. Tiế g dì ngượng nghịu đó làm sao tôi thốt ra được khi tôi đang đứng trước một người con gái nhỏ hơn mình xinh đẹp và có lẽ rất thông minh. Lúc đó tôi cũng nhận ra trên gương mặt dì Hạnh một nét u buồn vừa nhìn thấy trong đôi mắt ngạc nhiên của dì. Nhưng sau một tuần tôi cũng quen dần và tôi cũng bỏ được lối xưng hô trống không khi nói chuyện với dì Hạnh. Đó cũng là ngày đầu tiên tôi vào trường chọn lớp làm quen với bộ mặt mới của tỉnh lẻ. Tôi yêu cái vẻ êm đềm đế n dễ thương của tỉnh lỵ. Những con đường trơn bóng rộng lớn với hai hàng me chạy dài thả lá bay trong gió suốt mùa. Gió của tỉnh lỵ không ào ạt lạ lùng như gió biển ở quê hương tôi. Ở đây gió nhẹ và có lẫn hương thơm hòa vào tiếng chim ríu ran gọi nhau trên các mái ngói. Thành phố không lớn nhưng lại được vây quanh bằng dòng sông tươi mát êm đềm được che mát bởi cây

TÀI LIỆU LIÊN QUAN