Tường thuật lại buổi lễ khai giảng năm học mới ở trường em

Con đường xuyên giữa hai dãy nhà gạch nhiều tầng không xa lạ với em hôm nay bỗng huyên náo lạ thường. Không hiểu những người đi trên đường lòng có rộn ràng như em, cậu bé đang đến trường dự lễ khai giảng?

Trước mặt, sau lưng, chung quanh em... những cô cậu cùng độ tuổi, áo quần đồng phục đi từng nhóm nhỏ hay tung tăng theo cha mẹ nhanh chân bước. Dừng lại một lát trước cổng trường, em nhìn tấm băng đỏ, hàng chữ “LỄ KHAI GIẢNG NĂM HỌC MỚI 2011 - 2012” màu trắng nổi bật. Tiếng cười nói, cảnh nhộn nhịp càng làm tim em náo nức. Bước vào sân, nghe tiếng bạn bè gọi, ẹm vội vàng đến với lớp. giữa sân trường, một tấm màn rộng treo sát trên tường phòng chính giữa dãy nhà ngang có hàng chữ lớn màu vàng giống hàng chữ treo trước cổng. Những bục gỗ được kê lại thành sân khấu nhỏ. Hoa tươi, bong bóng đủ màu sắc... Tất cả tạo nên không khí ngày hội khác hẳn ngày thường.

Đang ồn ào, mọi người bỗng thôi kể cho nhau nghe những điều thú vị trong những ngày hè. Tất cả nghiêm trang chào cờ. Tiếng hát quốc ca hùng tráng vang lên, một bài hát đã được toàn thể người dân Việt Nam thuộc lòng nên tất cả mọi người có mặt cùng đồng thanh cất tiếng hát sau lời hô của thầy điều khiển chương trình. Lễ chào cờ chấm dứt, phụ huynh nghiêm trang ngồi trên những chiếc ghế dài được sắp ngăn nắp thành từng hàng ở phía hai bên khán đài nhỏ. Quí vị đang chăm chú nghe thầy Hiệu trưởng đọc thư của Bộ trưởng gởi tới toàn thể các thầy cô giáo, học sinh nhân ngày tựu trường. Thầy lượt qua những thành công của trường trong năm học mới và tuyên bố năm học mới bắt đầu! Thế là ba hồi trống truyền thống gọi học sinh đến trường hàng ngày chững chạc thân thương lại vang lên cùng với tiếng vỗ tay của hàng ngàn học sinh đang dự lễ. Buổi lễ được tiếp tục bởi đại diện của học sinh, đại diện của thầy cô, đại diện của phụ huynh, chính quyền địa phương lên phát biểu ngắn gọn nhưng ý nghĩa thật súc tích. Đang nghiêm túc lắng nghe bỗng có tiếng thì thầm, xôn xao. Hóa ra các bạn trong trường đã thoáng nhìn thấy những diễn viên, ca sĩ... lấp ló trong phòng chuẩn bị ra sàn diễn. Cộ tiếng ai đó nói khẽ:

- Ê! Con Hương xá lị kìa!

- Có cả con Hạnh xoài tượng nữa ha! Chúng nó vẽ râu ria thấy mà tức cười!

Rồi tiếng vỗ tay vang lên đôm đốp, vị đại diện chính quyền địa phương rời khỏi bục thì cũng là lúc hai chị lớp 9 song ca bài Trường làng tôi... Và các màn trình diễn giúp vui cứ lần lượt xuất hiện cho tới hoạt cảnh Chim mất con, một hoạt cảnh gây nhiều xúc động cho người xem hôm ấy.

Với không khí ấy, với mục đích cao cả là nơi rèn đúc nhân tài cho đất nước, ngày tựu trường đúng là ngày hội văn hóa. Em tin rằng mọi người, trong đó có em, đều mang tâm trạng của nhà văn Thanh Tịnh: Mỗi năm cứ vào cuối thu... lòng tôi lại náo nức những kỷ niệm của buổi tựu trường.

BÀI CÙNG NHÓM