Đứng từ trên cầu Thăng Long nhìn xuống sông Hồng, một khoảng không mênh mông vô tận bỗng mở ra trước mắt, nhất là vào lúc lũ lên thế này, sự hùng vĩ của sông Hồng thật bất ngờ. Dòng nước vốn đỏ này còn đục ngầu hơn vì phù sa như cũng chồm lên theo ngọn sóng nhấp nhô hung dữ. Được gió và mưa tiếp thêm sức mạnh, dộng nước trôi nhanh hơn, mạnh hơn, sẵn sàng cuốn phăng tất cả trên dòng chảy, ở giữa dòng nước mới thật là nguy hiểm. Những con sóng vỗ vào nhau như đùa giỡn, tạo nên những vòng xoáy tử thần giữa dòng nước. Lạ lùng thật, cơn mưa như liều thuốc kích thích, biến con nước hiền hòa là thế trở nên hung dữ, gào thét ầm ào. Giữa dòng sông dữ, những xà lan và tàu chở hàng bỗng chốc lặc lè, lặc lè, đi ngược dòng nước. Chiếc xà lan khổng lồ rẽ sóng^đi chầm chậm, gạt nước hai bên trông như một mũi tên đen ngòm trên nền đỏ. cầu Thăng Long đứng sừng sững gần đó, bất chấp mưa gió thét gào, bất chấp dòng nước ì oạp bên dưới. Nó mạnh mẽ trơ lì như một minh chứng của sự chinh phục thiên nhiên mà con người tạo ra.