Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Cà phê chiều

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

"Vị cuối cùng của “Chia tay cuối” là vị ngọt, vị của hạnh phúc khi tìm được một tình yêu thật sự dành cho mình sau khi chia tay với quá khứ." Cà phê chiều. Vy bỏ thêm một chút đường vào ly của mình, khuấy nhẹ. Vy nếm thử và mỉm cười hài lòng. Đắng, nhưng rất nhẹ nhàng, mà cũng có thể không gian ở Phong Linh café khiến Vy có cảm giác rất thư thái. | V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V Cà phê chiều V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V V vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv Vị cuối cùng của Chia tay cuối là vị ngọt vị của hạnh phúc khi tìm được một tình yêu thật sự dành cho mình sau khi chia tay với quá khứ. Cà phê chiều. Vy bỏ thêm một chút đường vào ly của mình khuấy nhẹ. Vy nếm thử và mỉm cười hài lòng. Đắng nhưng rất nhẹ nhàng mà cũng có thể không gian ở Phong Linh café khiến Vy có cảm giác rất thư thái. Đúng như tên gọi đặc trưng của Phong Linh café là một loạt chuông gió đủ màu sắc đủ chủng loại. Những ô cửa cũng được thiết kế khéo léo đủ để đón những làn gió nhẹ để lay chuông gió khẽ rung rinh. Tiếng nhạc dìu dặt của những bản sonata cổ điển hòa cùng tiếng chuông gió tạo nên một cảm giác êm ái lạ. Hình như giờ này chưa đến giờ cho những bài hát nhạc trẻ sôi động hơn một chút. Lịch ca nhạc trong ngày của quán Vy cũng gần như nhớ cả vào đây nhiều lần quá mà. Vy thầm hỏi chính mình không biết từ bao giờ Vy đã thích cà phê. Hình như là từ lúc chia tay với anh. Trước đó số lần uống cà phê của Vy chỉ đếm trên đầu ngón tay. Vẫn là Phong Linh café nhưng ngày trước khi ngồi đối diện với anh cái menu mà Vy quan tâm chỉ là kem và sinh tố. Một phần vì chính anh cũng không thích cà phê. Ban đầu uống cà phê Vy nhận ra nó không hề dễ uống như những loại đồ uống khác. Cái vị đắng đầu môi làm mọi cảm xúc trong lòng như trầm xuống ngay cả khi vui hay khi buồn cà phê cũng tạo nên nhưng nốt lặng rất đặc trưng của nó. Vị cà phê khá mạnh thành phần cafein trong cà phê làm người ta có thể suy nghĩ được nhiều hơn thì phải. Ngốc thật Vy lại chọn cách nghĩ đến cách nhớ về những việc những con người đáng quên thật nhiều chứ không phải vùi sâu nó vào một lớp cát. Cũng có thể vì Vy sợ khi gió mạnh thổi đến lớp cát ấy bay đi những cái đó lại hiện ra rõ ràng hơn bao giờ