Đến nay, em vẫn nhớ mãi buổi đi chơi đầy lý thú trong dịp kỷ niệm ngày thành lập Đoàn từ năm ngoái. Với chủ đề về nguồn, chúng em được đến thăm mảnh đất lịch sử của địa đạo Củ Chi. Sinh ra và lớn lên ở thành phố, lần đầu tiên được đi tham quan, em rất hồi hộp, chờ mong. Ngày đi đã đến, em và các bạn đến trường thật sớm.
Buổi sáng hôm ấy, trời quang đãng không gợn chút mây đen. Trước cổng trường, năm chiếc xe ca đã đậu sẵn từ lúc nào. Học sinh toàn trường nhốn nháo, náo nức chuẩn bị cho chuyến đi tham quan xa này. Không khí lớp em náo nhiệt vô cùng, mỗi người một việc. Các bạn trai thì hì hụi khiêng giỏ đựng trái cây ra xe, chao ôi cái giỏ mới to làm sao ấy, nặng nhưng ai cũng cố gắng. Các bạn gái thì lo xách các túi nhựa, bình nước, tấm bạt để trải khi cắm trại. Bạn nào cũng chuẩn bị sẵn cho mình đầy đủ mọi thứ cần thiết. Em cũng như mọi người, cũng mang theo cơm, nước, võng và đèn pin (để xuống địa đạo). Mấy phút sau, tất cả chúng em lên xe. Chiếc xe ca to lớn, chở một lớp còn rộng nên trường phân thêm mỗi xe chở gần hai lớp. Lớp chúng em ngồi chung xe với lớp Văn. Đúng bảy giờ mười lăm, đoàn xe bắt đầu khởi hành. Xe của chúng em chạy ở vị trí thứ hai. Trên đường đi, chúng em say sưa ngắm cảnh phố xá lùi dần. Xe chạy hon bon, thỉnh thoảng lại lách bên này bên kia tránh người. Mỗi lần như vậy, xe chồm lên, chúng em nghiêng ngả theo chiều xe làm các bạn nam thích thú, reo cười phấn khởi.
Tiếng nói, tiếng cười hòa lẫn với âm thanh khác nhau làm cho không khí càng thêm náo nhiệt, vui nhộn. Xa ra ngoại thành, không khí trong lành hơn, gió mai mát rượi, từng đám ruộng chín vàng lùi dần...
Tám giờ, xe chúng em dừng lại ở Nghĩa trang Liệt sĩ huyện Củ Chi, cả đoàn xếp thành hàng nghiêm trang đi theo cô giáo dẫn đường tuần tự vào viếng nghĩa trang. Đến đài “Tổ quốc ghi công” tất cả đứng lại, làm lễ chào cờ. Trong giây phút nghiêm trang đó chúng em tưởng niệm để tưởng nhớ đến những người đã hy sinh vì Tổ quốc.- Không khí lúc này rất trầm lắng, không gian yên ắng không một tiếng động dù chỉ là nhỏ nhất.
Viếng nghĩa trang xong, chúng em tiếp tục lên đường. Đúng mười giờ ba mươi phút, đoàn chúng em tới vùng địa đạo. Chúng em xuống xe, kiếm địa điểm để căng bạt ni lông. Một số bạn có đem võng, mắc võng vào cành cây điều rồi nằm vắt vẻo nói chuyện, ở chỗ tập trung của lớp, các bạn gái tất bật, dọn dẹp các túi đồ, chuẩn bị cho buổi ăn trưa.
Nghỉ ngơi khoảng mười lăm phút, chúng em đem cơm nắm mang theo ra ăn.. Tất cả tập trung lại một chỗ ăn uống, cười nói vui vẻ. Sau đó, tất cả nghe thầy phổ biến lịch tham quan.
Ba giờ chiều chúng em mới được tham quan địa đạo, cả lớp tập trung để đi xuống hầm đất, trên tay ai cũng cầm một cây đèn pin, đi theo chú hướng dẫn viên. Đầu tiên chúng ẹm vào căn hầm của đồng chí Bí thư Nguyễn Văn Linh, không khí thật là ngột ngạt, ẩm thấp. Tất cả chúng em đều phải bật đèn lên mới thấy đường, lần đầu tiên được đi vào “lòng đất” chúng em cảm thấy thú vị lắm! Em nghĩ, nhân dân ta thật anh hùng. Nơi hầm tối này, trước đây, du kích Củ Chi đã làm quân thù khiếp sợ.
Sau đó, toàn trường tập trung lại để cô Loan (cô Tổng phụ trách) tổng kết cuộc đi tham quan bổ ích này. Sau khi làm lễ xong, chúng em thu dọn lều, bạt, đồ đạc rồi ra về.
Đoàn xe chầm chậm rời khỏi khu địa đạo, tiến ra quốc lộ, rồi thẳng tiến về Thành phố Hồ Chí Minh. Ngồi trên xe, chúng em hồi tưởng lại diễn biến buổi đi chơi, ai ai cũng cảm thấy tiếc khi phải ra về. Hình ảnh làng quê Củ Chi, lũy tre, đồng ruộng và hầm địa đạo cứ chờn vờn trong em. Buổi đi chơi này đã để lại trong chúng em những kỷ niệm đẹp và sâu sắc. Em thầm cám ơn các thầy cô giáo đã tổ chức cho chúng em có một buổi đi lý thú, bổ ích. Qua đó, chúng em học hỏi thêm được nhiều điều mà trước đó chúng em chưa biết. Em biết rõ sự hy sinh của các anh giải phóng quân trước đây để làm nên chiến thắng hôm nay. Di tích lịch sử này thật quý giá! Chúng em tự hào về những tháng năm lịch sử đó. Không ai bảo ai, chúng em đều thầm nghĩ mình sẽ cố gắng hơn trong học tập để xứng đáng là con em của dân tộc anh hùng.