Phát biểu cảm nghĩ của em về nhân vật An Dương Vương trong câu chuyện cùng tên

DÀN Ý ĐẠI CƯƠNG

A. MỞ BÀI:

(Cảm nghĩ chung)

Mỗi lần đọc truyện An Dương Vương em lại nhớ về Vua nước Âu Lạc thuở xưa.

B. THÂN BÀI:

(Phát biểu cảm nghĩ)

1. An Dương Vương tài giỏi. Có cả giang sơn và có cả nỏ thần nhưng thiếu mưu trí, và rất chủ quan trước âm mưu của kẻ thù.

2. Cậy mình, chủ quan, tự mãn là nguyên nhân thất bại.

3. Phê phán chi tiết An Dương Vương không để ý đến việc cầu thân của Triệu Đà và sai lầm nhất là cho Trọng Thủy ở rể.

4. Không hiểu cả con mình là Mỵ Châu. Chỉ có khi rùa vàng nói cho thì An Dương Vương mới thức tỉnh thì đã muộn.

5. Đánh giá: An Dương Vương phải trả giá đắt cho những sai lầm của mình.

C. KẾT LUẬN:

+ Hình ảnh An Dương Vương cứ rưng rưng trước mắt.

+ Nó nhắc nhở một bài học giữ nước.

BÀI LÀM

Cứ mỗi lần đọc truyện An Dương Vương, lòng tôi lại bồi hồi nghĩ về Vua nước Âu Lạc.

An Dương Vương một con người tài giỏi, ông có vũ khí thần kì, có thành lũy vững vàng, có cả cơ đồ trong tay thế nhưng ông lại thiếu mưu cơ sáng suốt. Ông rất chủ quan mà mất cảnh giác với kẻ thù. Thất bại của An Dương Vương không phải chờ khi giặc đến sát chân thành mới bộc lộ, ngay từ khi Trọng Thủy vào thành. Sau khi nhờ vào nỏ thần mà đánh thắng quân Triệu Đà, An Dương Vương đã sinh ra tự mãn. Cậy vào sức nỏ thần, mà An Dương Vương không phòng bị ngay trước những âm mưu rất thâm độc của kẻ thù.

Triệu Đà sai Trọng Thủy sang cầu thân với mục đích ăn cắp chiếc nỏ thần thế mà ông không hề nhận ra. Ông quên rằng kẻ thù nhiều mưu mô và mối thù của sự thất bại vừa qua đã ngấm vào trong thớ thịt mạch máu của chúng. Việc kết tình hòa hiếu với giặc một cách vô nguyên tắc, việc gả con gái cho con trai kẻ thù và cho nó ở rể trong Loa Thành là một sai lầm hết sức nghiêm trọng của An Dương Vương.

An Dương Vương là người yêu con hết mực thế nhưng ông không hiểu hết tính cách của Mỵ Châu. Lời cảnh cáo của thần Kim Quí "Giặc ở sau lưng nhà vua..." làm vua tỉnh ngộ, thế nhưng khi hiểu ra thì đã muộn màng.

Một con người như thế, một sự nghiệp như thế, một cơ đồ như vậy mà chỉ trong phút chốc tất cả tiêu tan. An Dương Vương đã phải trả một giá rất đắt cho những sai lầm của mình.

Gấp sách lại hình ảnh An Dương Vương cứ rưng rưng trước mắt tôi.

Nó như một lời nhắc nhở rằng ai muốn bảo vệ giang sơn đất nước, có tài trong quá khứ chưa đủ, mà cần phải có mưu cơ và đường lối sáng suốt cho tương lai thì mới thành công, thì mới tránh được những đau đớn xót xa của cảnh nước mất nhà tan.

BÀI CÙNG NHÓM