Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Giáo trình phân tích ứng dụng những phương pháp nghiên cứu chủ yếu của thiên văn cổ điển p4
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tham khảo tài liệu 'giáo trình phân tích ứng dụng những phương pháp nghiên cứu chủ yếu của thiên văn cổ điển p4', khoa học tự nhiên, vật lý phục vụ nhu cầu học tập, nghiên cứu và làm việc hiệu quả | IV. GALILEO VÀ KỶ NGUYÊN MỚI TRONG THIÊN VĂN. Không thể không nhắc tới Galileo trong giáo trình thiên văn được. Vì chính ông là người góp công đầu cho việc xây dựng nền thiên văn hiện đại. Ông là người đầu tiên trong lịch sử biết sử dụng các dụng cụ quang học vào việc quan sát bầu trời. Nhờ sự phóng đại của nó mà tầm nhìn của con người được nâng lên rất nhiều. Đó là ngày 7 01 1610 ngày mở đầu cho kỷ nguyên mới của Thiên văn ngày Galileo dùng ống nhòm có độ phóng đại hơn 1000 lần để quan sát bầu trời. Ông đã thấy Mặt trăng có các vết lồi lõm mỏm núi miệng núi lửa như dưới Trái đất chứ không hoàn hảo linh thiêng như Aristotle quan niệm. Ông còn thấy được các vệ tinh của sao Mộc. Ông nhìn thấy Ngân hà không phải là một dải liên tục mà là tập hợp rất nhiều sao. Ông thấy sao Kim cũng thay đổi hình dạng tuần sao giống như Mặt trăng tuần trăng . Tất cả những kết quả đó làm giàu thêm hiểu biết về hệ Mặt trời và vũ trụ. Nhưng ngoài ra Galileo còn có những đóng góp rất quan trọng cho vật lý. Từ năm 25 tuổi ông đã làm thí nghiệm với vật rơi tự do có trọng lượng khác nhau. Từ đó ông bác bỏ ý kiến của Aristotle là vật nặng rơi nhanh hơn vật nhẹ. Những thí nghiệm đơn giản của Galileo có thể coi là là mở đầu cho khoa học thực nghiệm. Trong cuốn sách Đối thoại về hai hệ thống thế giới hệ Ptolemy và hệ Copernicus ông đã công khai ủng hộ tư tưởng Copernicus mạnh mẽ đả phá nhưng sai lầm của Aristotle tồn tại đã trên 2000 năm và đề ra những nguyên lý cơ bản cho Cơ học. Phân tích chuyển động của hòn bi trên mặt phẳng Galileo đã chỉ ra nguyên lý quán tính mà sau này Newton phát biểu thành định luật 1 chỉ ra nguyên nhân của việc duy trì quán tính là gia tốc bằng không hay vật chịu tác dụng khử lẫn nhau của các vật khác tức ông đã nhìn thấy mối liên hệ giữa gia tốc và lực. Aristotle cho rằng tác dụng lực làm thay đổi vị trí . Ông bác bỏ lập luận của phái Aristotle cho rằng nếu Trái đất quay thì những vật gắn không chặt với Trái đất sẽ bị trôi theo ngược chiều quay bằng nguyên lý quán .