Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Không Phải Là Mưa Mà Là Lá

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Mưa rồi cô ơi! Em thốt lên và nhìn Huyên với đôi mắt thoáng buồn. Ba tháng dạy ở mái ấm này, không biết đã bao nhiêu lần Huyên bảo em rằng:“Đó là tiếng lá rơi chứ không phải là mưa đâu em ạ”. | Không Phải Là Mưa Mà Là Lá Sưu Tầm Không Phải Là Mưa Mà Là Lá Tác giả Sưu Tầm Thể loại Truỵện Ngắn Website http motsach.info Date 23-October-2012 Mưa rồi cô ơi Em thốt lên và nhìn Huyên với đôi mắt thoáng buồn. Ba tháng dạy ở mái ấm này không biết đã bao nhiêu lần Huyên bảo em rằng Đó là tiếng lá rơi chứ không phải là mưa đâu em ạ . Lúc ấy em gật gật như có vẻ tin nhưng những lần sau mỗi khi những chiếc lá đung đưa cố níu kéo sự sống trên những cành khẳng khiu gầy guộc chao đảo rơi xuống khoảnh sân nghe xào xạc em lại bảo đó là mưa. Những ngày đầu tới đây nhìn những mảnh đời con con nhưng đã gánh chịu biết bao cái chát chúa của kiếp người Huyên đã không khỏi chạnh lòng. nhất là đối với em. Một đứa trẻ ít nói với một sự nhầm lẫn thật kỳ lạ và một sở thích cũng chẳng giống bất kỳ đứa trẻ lên tám nào mà cô từng gặp. Mái ấm có cả một tủ sách truyện và đồ chơi đủ loại do các nhà hảo tâm góp tặng. Những đứa trẻ cứ nhao lên tranh từng món đồ chơi ngộ nghĩnh xanh xanh đỏ đỏ mỗi khi cửa tủ được mở. Nhưng em thì khác em chạy thật xa khỏi đống đồ chơi ngồi thẫn thờ ngoài sân và dõi mắt nhìn qua cái nơi ưa thích của mình - đó chính là trại đóng hòm cạnh bên mái ấm. Huyên chẳng hiểu lý do tại sao em lại có niềm đam mê quái gở như thế và cả những thầy cô ở mái ấm này cũng chẳng ai có thể giải thích giùm cô. Những buổi chiều lũ trẻ nhễ nhại mồ hôi với những trò chơi đá banh bắn bi nhảy gù. thì em lại ngồi ngắm nhìn những chiếc hòm gỗ mang theo sự chết chóc được đưa ra đưa vào. Huyên cũng đã hỏi em tại sao nhưng em chỉ đáp lại cô bằng một sự im lặng với ánh mắt dường như đang mãi lang thang trong cái khoảng không bí mật của tâm hồn em. Có một lần dẫn các em đi tham quan cả đoàn đã phát hoảng lên vì chẳng thấy em đâu cả. Cuối cùng thì Huyên cũng tìm ra em đang chạy đuổi theo một đoàn xe tang với đôi mắt sâu thẳm ngân ngấn nước. Rồi từ hôm đó cái khoảng không trong em như đang thách thức Huyên và cô biết rằng cô phải làm một cái gì đó để lấp dần cái khoảng không ấy. Huyên kiên nhẫn

TÀI LIỆU LIÊN QUAN