Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Tình yêu chưa nói
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Nhìn em, tôi thấy lòng tự nhiên nhẹ tênh, cảm xúc không gọi được thành tên, nhưng bản thân nó đã mặc định một niềm yêu thương trọn vẹn. Sáng ngày mai, tôi biết, một cái gì đó trong tôi sẽ bắt đầu. Con đường chỗ hẻm nhà tôi đi ra chiều xuống mát rượi, những cây bằng lăng bên đường rụng xác hoa xuống đầy vỉa hè, nhiều lúc cũng giờ này đi ra quán, tôi không thấy đẹp, hôm nay tự dưng thấy lòng cũng tím theo đường. . | ỉ í í í í í í í ỉ í í í íí íí íí íí m Tình yêu chưa nói í í í í í í í í ỉ í í í í ỉ ỉ í í ỉ ỉ Nhìn em tôi thấy lòng tự nhiên nhẹ tênh cảm xúc không gọi được thành tên nhưng bản thân nó đã mặc định một niềm yêu thương trọn vẹn. Sáng ngày mai tôi biết một cái gì đó trong tôi sẽ bắt đầu. Con đường chỗ hẻm nhà tôi đi ra chiều xuống mát rượi những cây bằng lăng bên đường rụng xác hoa xuống đầy vỉa hè nhiều lúc cũng giờ này đi ra quán tôi không thấy đẹp hôm nay tự dưng thấy lòng cũng tím theo đường. Quán bánh tôi làm thêm có tên là KYM-WY chủ là một chị sinh viên năm cuối ngành du lịch chỉ thường vắng quán hầu như các buổi chiều tối chị học khóa gì đó chuyên ngành phải ở lại trường. Trong thành phố này một quán bánh rộng đâu chừng 20 mét vuông năm lọt vào con đường đầy bằng lăng thì doanh thu cũng chỉ để duy trì quán. Chị chủ bảo Chị mở quán vì mơ ước từ nhỏ. Còn tôi tôi làm chỉ để giết thời gian ngành văn tôi học khá rỗi. Quán ít khách nhưng đa phần là người lạ ai đến một lần ít khi ghé lại lần thứ hai. Nói như vậy không phải quán chất lượng kém mà người dân ở đây chưa có thói quen ăn vặt những thứ xa xỉ như thế này. Một cái bánh kem bằng lòng bàn tay với ba tầng màu đã có giá 50k hay cái Ballye hương dâu thôi đã là 70k . mọi nguyên liệu được nhập khẩu trực tiếp ở phương Tây do một số công ty mà chị chủ quen được trên mạng. Việc làm bánh là của tất cả nhân viên nhưng thời gian gần đây quán vắng quá nên chị đã làm hết vào ca sáng đến khi tôi lãnh ca chiều thì công việc của tôi chỉ là trông quán nếu có khách thì trò chuyện tán gẫu hoặc dùng trà cùng khách. Tôi đẩy cửa kính đi vào chị Nguyên đang ngồi ở bàn 1 đọc cuốn sách gì đó mà giấy đã ngã màu. Quán vắng không một người khách tôi đi vào phòng làm bánh chế một ly trà và mở cặp lấy cuốn Cô đơn vào đời của Dịch Phấn Hàn tiến lại chỗ chị Nguyên. Hình như bấy giờ chị mới biết là tôi vào chị khẽ giật mình - Ủa em đến lúc nào vậy Tâm - Em vào phòng chế ly trà ra đây mà chị không biết. - Tôi cười - Trông quán mà thế này thì .