Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Tài liệu: Văn học Nga 'Thế kỷ bạc' như một chỉnh thể phức tạp (phần cuối)

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Sự biến đổi nghệ thuật ở tất cả các loại hình của văn học tỏ rõ tính chất giao thời của “thế kỉ bạc”. Trong nghiên cứu văn học hiện đại khái niệm “phi cổ điển” được sử dụng thường xuyên trong mối quan hệ với những hiện tượng mới của văn học thế kỉ XX (ở triết học và khoa học tự nhiên đều có sự tương đồng nhất định). | Văn học Nga Thế kỷ bạc như một chỉnh thê phức tạp phần cuối Sự biến đổi nghệ thuật ở tất cả các loại hình của văn học tỏ rõ tính chất giao thời của thế kỉ bạc . Trong nghiên cứu văn học hiện đại khái niệm phi cổ điển được sử dụng thường xuyên trong mối quan hệ với những hiện tượng mới của văn học thế kỉ XX ở triết học và khoa học tự nhiên đều có sự tương đồng nhất định . Sự biến đổi cơ bản của các nguyên tắc nghệ thuật là đương nhiên và ở thơ điều này thể hiện bằng sự thay đổi mối tương quan giữa ngôn ngữ bình thường và ngôn ngữ thơ sự cô lập nghệ thuật độc đáo của ngôn ngữ thơ thông qua sự đa nghĩa hoá gia tăng của ngôn ngữ hình tượng sự suy yếu vai trò nghĩa vật chất của từ và sự đẩy lên bình diện hàng đầu các khía cạnh tình huống-bổ sung nghĩa của nó còn trong văn học nói chung - bằng sự phá vỡ thế quân bình giữa cái giống và cái không giống đã hình thành trong nghệ thuật cổ điển . trong quan hệ với thực tiễn ngôn ngữ phi nghệ thuật . có lợi cho cái không giống . bằng sự suy yếu quan hệ ràng buộc của ý thức nghệ thuật với tình huống bên ngoài nghệ thuật nhất định với cuộc sống được hiểu một cách ấu trĩ 86 . Vấn đề không phải là sự xa rời thực tại mà là sự chối từ sự độc đoán của nó. Sự vượt lên trên thực tại đặc biệt của nghệ sỹ thuộc tip nghệ thuật phi cổ điển hệ quả của việc cái dựng lại lấn át cái tái hiện mang đậm dấu ấn của sự đổi mới nhãn quan nghệ thuật chứ không phải là sự đối kháng với cái mà nó thay thế. Nhãn quan nghệ thuật đó đã phân bố lại những điểm nhấn thay đổi một cách cơ bản những cái được ưu tiên trong tương quan giữa những yếu tố kiến tạo cấu trúc hình tượng cổ điển . Tuy nhiên dấu ấn của hình tượng cổ điển dấu vết sâu xa của nó là bất khả loại bỏ trong nghệ thuật thế kỉ XX thậm chí ngay trong cả những hình thức mang tính thể nghiệm nhất của nền nghệ thuật này. Trên con đường đó diễn ra biết bao mâu thuẫn dích dắc sự đi chệch về một phía. Nhưng thông qua chúng đã hình thành một quy luật chung. Thế kỉ bạc đã biểu lộ tất cả những cái đó. Nó là