Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Vết sẹo cánh thiên thần Chương 11

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Vết sẹo cánh thiên thần Chương 11 Cả ngày thứ hai tôi vẫn chưa hết bàng hoàng. Tôi trải qua hết tiết này đến tiết khác chỉ chờ nghe tiếng chuông reo tan học. Tôi đã gọi điện đến bệnh viện trước khi đi học và họ báo cho tôi biết Vee đang được đưa vào phòng phẫu thuật. Tay trái của Vee đã bị gãy. Tôi rất muốn đến thăm nó nhưng phải đợi đến chiều, khi thuốc mê hết tác dụng và nhân viên y tế đã đưa nó về phòng bệnh. Tôi nhất thiết phải nghe Vee kể. | V êt sẹo cánh thiên thần Chương 11 Cả ngày thứ hai tôi vẫn chưa hêt bàng hoàng. Tôi trải qua hêt tiêt này đên tiêt khác chỉ chờ nghe tiêng chuông reo tan học. Tôi đã gọi điện đên bệnh viện trước khi đi học và họ báo cho tôi biêt Vee đang được đưa vào phòng phẫu thuật. Tay trái của Vee đã bị gãy. Tôi rất muốn đên thăm nó nhưng phải đợi đên chiều khi thuốc mê hêt tác dụng và nhân viên y tê đã đưa nó về phòng bệnh. Tôi nhất thiêt phải nghe Vee kể về vụ tấn công trước khi nó quên hêt các chi tiêt hay thêm mắm thêm muối vào. Bất cứ chi tiêt nào nó nhớ được đều có thể lấp vào chỗ trống trong bức tranh chưa hoàn thiện và giúp tôi đoán ra ai đã làm việc này. Đên buổi chiều sự tập trung của tôi chuyển từ Vee sang người phụ nữ bên ngoài cửa hàng Vitoria s Secret. Cô ta là ai Cô ta muốn gì Có lẽ chỉ là trùng hợp khi Vee bị tấn công chỉ vài phút sau khi cô ta đi theo nó nhưng bản năng của tôi không đồng ý. Tôi ước gì có thể trông thấy hình dáng người phụ nữ đó rõ hơn. Chiêc áo nỉ có mũ rộng lùng thùng quần jean cùng cơn mưa đã giúp cô ta ngụy trang thành công. Đó có thể là. .Marcie Millar. Nhưng sâu thẳm bên trong tôi lại cảm thấy điều đó không đúng lắm. Tôi ghé qua tủ để đồ để lấy sách sinh học. Tôi bước vào lớp và thấy ghê Patch bỏ trống. Thường thường cậu ta vẫn đến vào phút chót đúng lúc chuông reo inh ỏi nhưng rồi chuông đã reo và thầy đã đứng trên bục giảng bắt đầu giảng về trạng thái cân bằng tâm lý mà vẫn chẳng thấy Patch đâu. Tôi ngẫm nghĩ về chiếc ghế trống của Patch. Một giọng nói mơ hồ sâu thẳm trong óc tôi cho rằng sự vắng mặt của cậu ta có thể có liên quan đến vụ tấn công Vee. Cũng hơi lạ khi cậu ta lại vắng mặt vào buổi sáng ngay sau hôm vụ tấn công xảy ra. Và còn cái cảm giác lạnh lẽo ngay trước lúc tôi nhìn ra ngoài cửa hàng Vitoria s Secret và nhận ra rằng mình đang bị theo dõi. Lúc nào tôi có cảm giác như thế Patch đều đang ở gần. Lý trí tôi nhanh chóng lên tiếng gạt bỏ sự dính dáng của Patch. Có thể cậu ta bị cảm lạnh. Hoặc có thể xe cậu ta bị hết xăng trên