Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Chiếc cầu phúc đức
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Ngày xưa có anh chàng chuyên sống về nghề ăn trộm. Trong nhà còn có mẹ già phải nuôi. Tuy có lúc được nhiều, có lúc được ít, nhưng trong nhà không bao giờ có của để dành. Hai mẹ con chàng thường phải chịu bữa ăn, bữa nhịn. Một hôm, nhân ngày giỗ cha, mẹ chàng ôn lại cho chàng nghe cuộc đời của ông và cha chàng xưa kia. Xưa kia ông nội của chàng cũng làm nghề ăn trộm, có đêm kiếm được những món đáng bạc chục, bạc trăm, vậy mà khi nhắm mắt xuôi. | 1 Ấ Ầ 1 r -I r Chiếc câu phúc đức Tác giả Khuyết Danh Ngày xưa có anh chàng chuyên sống về nghề ăn trộm. Trong nhà còn có mẹ già phải nuôi. Tuy có lúc được nhiều có lúc được ít nhưng trong nhà không bao giờ có của để dành. Hai mẹ con chàng thường phải chịu bữa ăn bữa nhịn. Một hôm nhân ngày giỗ cha mẹ chàng ôn lại cho chàng nghe cuộc đời của ông và cha chàng xưa kia. Xưa kia ông nội của chàng cũng làm nghề ăn trộm có đêm kiếm được những món đáng bạc chục bạc trăm vậy mà khi nhắm mắt xuôi tay cũng không để lại cho cha chàng được chút gì. Rồi đến đời cha chàng. Lớn lên không biết chọn nghề gì khác tốt hơn cha chàng lại nối nghề ông cụ đến đêm lại đi rình mò hết làng trên đến xóm dưới mà cũng không bao giờ kiếm được nổi hai bữa cho hai vợ chồng và đứa con. Rồi cha chàng chết đi cũng không có gì để lại. Nay đến đời chàng lao theo cái nghề này đã gần hai chục năm rồi mà tay trắng vẫn hoàn trắng tay. Đã vậy chàng cũng không tìm được nổi một người vợ mặc dầu đã gần bốn chục tuổi đầu. Ôn lại đời cha ông xưa và nhìn cuộc đời mình chàng không khỏi thấy ngán ngẩm. Một đêm chàng đến rình nhà ông thầy đồ ở xóm bên định ăn trộm cái thủ lợn mà một nhóm học trò mang đến biếu. Rình mãi tới khuya ông thầy vẫn chưa đi ngủ ông đọc hết trang sách này tới trang sách khác. Chợt ông thầy đọc tới câu Tích thiện chi gia tất hữu dư hương tích bất thiện chi gia tất hữu dư ương . Chàng bụng bảo dạ Phải chăng ông cha ta làm nghề thất đức nên để khổ nhục lại cho tả Rồi tự đáp Phải quả thật đúng như vậy . Đoạn chàng chạy một mạch về nhà quyết từ nay bỏ nghề ăn trộm. Sáng hôm sau chàng vác búa vào rừng hái củi mang ra chợ bán. Công việc thật là vất vả hái được một gánh củi chàng phải đổi một bát mồ hôi mới kiếm được một món tiền mua gạo nhưng chàng thấy yên tâm hơn mọi ngày. Tuy vậy đi đến đâu chàng cũng nghe tiếng người xì xào Cẩn thận đấy Cái thằng ba đời ăn trộm đã đến kia . Cái tiếng ba đời ăn trộm làm cho chàng buồn bã. Chàng nghĩ Từ nay ta phải làm những việc gì phúc đức họa may mới xóa .