Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Mùa phượng cuối
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Có lẽ nào đã sắp chia tay Màu hoa đỏ cháy bùng lên nỗi nhớ Nhặt cánh hoa ép vào trang vở Anh mới tin : Mùa- chia -biệt- đến -rồi! Em trở về quê mẹ xa xôi. Sao không chép cho anh dòng lưu bút? Cánh diều giấy giữa trời cao xanh vút Nhớ nao lòng sắc áo em xưa! Mùa hạ về nhòa nhạt cơn mưa Tiếng ve thể như tơ trắng muốt Sân trường vắng đâu rồi nhịp guốc Mắt em tròn văn vắt một màu trời?. Anh bùi ngùi khẽ gọi : Hè ơi! . | MÙA PHƯỢNG CUỐI - Hà Huy Hoàng - Có lẽ nào đã sắp chia tay Màu hoa đỏ cháy bùng lên nỗi nhớ Nhặt cánh hoa ép vào trang vở Anh mới tin Mùa- chia -biệt- đến -rồi Em trở về quê mẹ xa xôi. Sao không chép cho anh dòng lưu bút Cánh diều giấy giữa trời cao xanh vút Nhớ nao lòng sắc áo em xưa Mùa hạ về nhòa nhạt cơn mưa Tiếng ve thể như tơ trắng muốt Sân trường vắng đâu rồi nhịp guốc Mắt em tròn văn vắt một màu trời . Anh bùi ngùi khẽ gọi Hè ơi LẢNH LÓT TIẾNG VE Trần Thúy An Ai đánh rơi tiếng ve vào tuổi học trò Để sáng nay bỗng cồn lên xao xác Con tàu đi qua chia đôi khúc nhạc Tuổi học trò như dĩ vãng vượt qua Tuỏi học trò là đen láy hạt na Lúc lỉu ngăn bàn những ô mai sấu chát Là mực lấm tay vẫn gào lên bài hát Về một người thầy kính cận trán hói cao Day dứt tiếng ve thức dậy một vì sao Góp nhặt đầy tay em kết thành kỷ niệm Dãy phố học trò ai là người tìm kiếm Vụn vỡ thủy tinh nào trong lảnh lót tiếng ve . CHÚT DỰ CẢM THÁNG TƯ Trần Hoàng Vy Tháng tư nắng đỏ cành bông giấy Lớp học mơ cái gió đổi mùa Phượng mới trấy đôi búp non tơ biếc Bản tin trường Em đã học thi chưa Trời buổi chiều đôi tiếng sấm gọi mưa Cái oi bức vào một bên trang sách Thèm dạo chơi nhưng lại e. mẹ trách Một chút lo xen với một chút buồn Mai thi rồi mai lại ra trường Hoa giấy rụng em đi rồi ai quét Cái lá thuộc bài không còn ai hái. ép Cổng trường trưa ai sẽ đợi sẽ chờ Gởi chút lòng theo nắng vào thơ Mai mưa ướt chùm bông giấy đỏ Cành phượng sẽ tung hoa và mở ngỏ Mùa thi về bao kỷ niệm không quên . QUA TRƯỜNG CŨ NHỚ NGƯỜI XƯA Nguyễn Văn Tài Không còn trẻ để cùng hoa phượng vĩ Và cùng em trầm lặng dưới sân trường Mùa hạ thoáng ngậm ngùi trong ý nghĩ Dặm đường đời em có vẹn yêu thương Và không trẻ để còn mơ mợng nữa Lá vu vơ màu hoa đỏ tim người Mùa hạ khiến tâm hồn tôi mở cửa Đón em về trong xa thẳm mù khơi Người cũ mù khơi tình đầu xa thẳm Lòng như mưa rơi mấy giọt đầu mùa Qua trường cũ với một lần mây xám Kiếp phiêu bồng thương tiếc đoạn thơ xưa Không còn trẻ để làm thơ tình nữa Nghe lao đao cuộc sống