Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Bài thơ Đồng Chí của Chính Hữu - Bài văn mẫu

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Một chút chân thành, một chút lãng mạn, một chút âm vang mà Chính Hữu đã gieo vào lòng người những cảm xúc khó quên. qua bài thơ " Đồng chí". Phải chăng chất lính đã thấm dần vào chất thi ca, tạo nên dư vị tuyệt vời cho tình " Đồng chí". | i 1 1 A J 1 . IA Ă Z- I r V r 1 Phân tích bài thơ Đông Chí của Chính Hữu hOx 115831 Phân tích bài thơ Đồng Chí-Chính Hữu helkingdzum helkingdzum đã thoát 10-25-2009 09 40 PM Phải chăng chất lính đã thấm dần vào chất thi ca tạo nên dư vị tuyệt vời cho tình Đồng chí Nói đến thơ trước hết là nói đến cảm xúc và sự chân thành. Không có cảm xúc thơ sẽ không thể có sức lay động hồn người không có sự chân thành chút hồn của thơ cũng chìm vào quên lãng. Một chút chân thành một chút lãng mạn một chút âm vang mà Chính Hữu đã gieo vào lòng người những cảm xúc khó quên. Bài thơ Đồng chí với nhịp điệu trầm lắng mà như ấm áp tươi vui với ngôn ngữ bình dị dường như đã trở thành những vần thơ của niềm tin yêu sự hy vọng lòng cảm thông sâu sắc của một nhà thơ cách mạng Phải chăng chất lính đã thấm dần vào chất thơ sự mộc mạc đã hòa dần vào cái thi vị của thơ ca tạo nên những vần thơ nhẹ nhàng và đầy cảm xúc Trong những năm tháng kháng chiến chống thực dân Pháp gian lao lẽ đương nhiên hình ảnh những người lính những anh bộ đội sẽ trở thành linh hồn của cuộc kháng chiến trở thành niềm tin yêu và hy vọng của cả dân tộc. Mở đầu bài thơ Đồng chí Chính Hữu đã nhìn nhận đã đi sâu vào cả xuất thân của những người lính Quê hương anh đất mặn đồng chua Làng tôi nghèo đất cày lên sỏi đá Sinh ra ở một đất nước vốn có truyền thống nông nghiệp họ vốn là những người nông dân mặc áo lính theo bước chân anh hùng của những nghĩa sĩ Cần Giuộc năm xưa. đất nước bị kẻ thù xâm lược Tổ quốc và nhân dân đứng dưới một tròng áp bức. Anh và tôi hai người bạn mới quen đều xuất than từ những vùng quê nghèo khó. Hai câu thơ vừa như đối nhau vừa như song hành thể hiện tình cảm của những người lính. Từ những vùng quê nghèo khổ ấy họp tạm biệt người thân tạm biệt xóm làng tạm biệt những bãi mía bờ dâu những thảm cỏ xanh mướt màu họ ra đi chiến đấu để tìm lại giành lại linh hồn cho Tổ quốc. Những khó khăn ấy dường như không thể làm cho những người lính chùn bước Anh với tôi đôi người xa lạ Tự phương trời chẳng hẹn .