Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Bản Tình Ca Mùa Hạ

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Tháng tư, Sài Gòn luôn có những cơn mưa rào không hẹn trước, chợt đến, chợt đi càng làm cho khí trời oi nồng hơn. Thứ năm không có giờ dạy, sáng Nguyệt đi café cùng cô bạn tới trưa rồi về. Trời nóng như đổ lửa thế mà về gần tới nhà trời dịu hẳn, có vài giọt mưa bay bay vào mặt, từ trong cái nóng hanh khô, đất phả một làn gió mát lành pha lẫn mùi đất ngai ngái. | ỉ í í í í í í í ỉ í í í íí íí íí íí m Bản Tình Ca Mùa Hạ í í í í í í í ỉ í í í í Tháng tư Sài Gòn luôn có những cơn mưa rào không hẹn trước chợt đến chợt đi càng làm cho khí trời oi nồng hơn. Thứ năm không có giờ dạy sáng Nguyệt đi café cùng cô bạn tới trưa rồi về. Trời nóng như đổ lửa thế mà về gần tới nhà trời dịu hẳn có vài giọt mưa bay bay vào mặt từ trong cái nóng hanh khô đất phả một làn gió mát lành pha lẫn mùi đất ngai ngái. Đoạn đường rẽ vào nhà cô loang lổ chổ ướt chổ khô có lẽ vừa có một cơn mưa qua. Mưa lại bắt đầu rơi Nguyệt không mặc áo mưa mà cứ thế chạy xe từ từ giữa màn mưa nhè nhẹ. Lâu rồi cô không có dịp đi dưới mưa thỉnh thoảng vẫn hay có những cơn mưa rào nhưng lại đúng lúc đang có giờ dạy cô chỉ ngồi nhìn mưa qua khung cửa sổ nhìn cây phượng già đỏ rực trước sân lòng bồi hồi xuyến xao. Lúc nào cũng vậy dưới cơn mưa rào tháng tư cô luôn chạnh lòng nhớ về thời học sinh chợt nhận ra cô mình đã đi qua một mùa hoa mộng mơ. Đang thong dong trên đường thấy hai cô cậu học trò đẩy xe cho nhau chiếc chaly của cô bé bánh sau bẹp dí cậu học trò đi chiếc cup 50 đang vừa chạy vừa đẩy tiếng cười nói dòn tang trong mưa trước giỏ xe một vài cành phượng hồng. Nhìn thấy hình ảnh ấy Nguyệt nhớ về Phong anh và cô quen nhau cũng vào một chiều mưa bay như thế. Hôm ấy xe cô cán đinh phải dắt bộ trên đường khi cơn mưa đang ập đến Phong chạy ngang qua thấy cô ì ạch đẩy xe nên dừng lại giúp thế rồi thành quen nhau rồi yêu nhau như lẽ yêu đương thường tình giữa những người xa lạ nhưng có chút duyên hạnh ngộ. Phong về quê cũng đã hơn bốn tháng qua cuộc tình của cô đang đứng chênh vênh trên đôi bờ xa cách. Mưa bay bay êm ru nỗi nhớ len vào lòng Nguyệt dừng lại dưới gốc phượng bên đường nhắn tin cho Phong. Khi nào anh vô Sài Gòn đang có mưa bay em nhớ ngày gặp anh ước gì giờ anh ở đây đi dạo dưới mưa như ngày xưa á. Anh chưa biết nữa nếu công việc ngoài này ổn định có lẽ anh ở đây luôn. Em lại đang đứng đâu đó ngoài mưa đúng không đang nắng mà dầm mưa coi chừng bệnh đó về .