Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Thục
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tôi quen Thục từ những ngày mạt vận. Mạt vận của đời tôi ấy mà , của một thằng tráng sĩ ngã ngựa, rớt kiếm, rơi cung , đường cùng. Ngày 29 tháng tư tôi tắp vào nhà Thục sau khi mất liên lạc với đơn vị. Thật không còn nơi chốn cho tôi trú ngụ lúc mà cả nước cong mình trong dầu sôi lửa bỏng. Từng mảng đất sụp xuống kéo theo hàng vạn người bồng bế nhau trốn chạy trên đường. Căn nhà Thục lúc ấy bỏ không , loang lổ những vết đạn. Có lẽ gia đình. | ệiỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆỆệíỆệíỆệíỆệíệi Thục Tôi quen Thục từ những ngày mạt vận. Mạt vận của đời tôi ấy mà của một thằng tráng sĩ ngã ngựa rớt kiếm rơi cung đường cùng. Ngày 29 tháng tư tôi tắp vào nhà Thục sau khi mất liên lạc với đơn vị. Thật không còn nơi chốn cho tôi trú ngụ lúc mà cả nước cong mình trong dầu sôi lửa bỏng. Từng mảng đất sụp xuống kéo theo hàng vạn người bồng bế nhau trốn chạy trên đường. Căn nhà Thục lúc ấy bỏ không loang lổ những vết đạn. Có lẽ gia đình đã di tản đi đâu đó. Căn nhà xinh xắn nằm ở xứ Phúc Hải gần Bộ tư lệnh Quân Đoàn nên bị ăn đạn cũng là chuyện bình thường. Tôi đói quá mò xuống bếp lục cơm nguội ngồi ăn trong khi tiếng xe tăng của địch rầm rầm chạy ngoài đường những tiếng pháo nổ ì ầm đâu ở miệt phi trường mặc kệ tất cả tôi cứ ngồi ăn thoải mái như đang ngồi một nơi chốn bình yên. Ăn xong tôi tìm nước uống rồi đi rửa cái mặt. Gớm sao mà nó mát thế cái mặt này đã cả tuần nay không được rửa. Nước giếng miền Nam ôi mới mát làm sao những dòng nước thấm vào trong da mặt tôi thấm vào trong máu của tôi làm tôi thèm được tắm được dìm mình trong dòng chảy thương yêu mênh mông. Tôi cởi bỏ hết quần áo bộ quần áo lấm đất lấm bùn đã bao ngày qua. Tôi cảm thấy môt chút gì lành lạnh lùa tới từ sau lưng khi nhận ra mình đang trần truồng tôi từ từ quay lại không có gì mọi sự trong căn nhà này vẫn yên ắng. Tôi kéo nước lên xối từ trên đầu xối xuống một cảm giác khoan khoái chạy dài từ đầu xuống chân những bận bịu vướng mắc ở trên da thịt đã được gỡ đi trôi chảy theo dòng nước. Tôi dội mãi những gáo nước và như là tôi chưa bao giờ có một lần tắm lâu như thế. Tắm xong tôi mặc lại bộ đồ cũ bẩn leo lên giường nằm. Giấc ngủ đến thật nhanh tôi ngủ vùi mặc cho sự ồn ào cuả bom đạn ngoài trời mặc cho những tiếng gào thét của những người thất lạc nhau trong cơn khói lửa. Thằng tráng sĩ đã ngủ bình yên giữa cái hỗn mang của chiến sự. Tôi ở lại trong căn nhà này đã được một tuần vì tôi chả biết mình phải đi về đâu. Quê tôi mãi tận ngoài Trung những ngày tháng này