Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Nhận ra anh trong mơ

Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ

Vy Linh thấy trái tim mình đập mạnh. Cô ôm chầm lấy anh như vô thức. Bàn tay cô siết chặt lấy anh như không muốn phải xa nhau thêm một phút giây nào nữa. Không gian xung quanh du dương trong một bản nhạc không lời da diết. Ánh nến lấp lánh giữa những mảng tường hai màu đỏ đen đầy quyến rũ. Chiếc piano trắng muốt trang trọng nằm trong khán phòng | Vy Linh thấy trái tim mình đập mạnh. Cô ôm chầm lấy anh như vô thức. Bàn tay cô siết chặt lấy anh như không muốn phải xa nhau thêm một phút giây nào nữa. Không gian xung quanh du dương trong một bản nhạc không lời da diết. Ánh nến lấp lánh giữa những mảng tường hai màu đỏ đen đầy quyến rũ. Chiếc piano trắng muốt trang trọng nằm trong khán phòng. Trên bục diễn người nghệ sĩ đang chú tâm vào cây đàn violin màu mận chín. Cây vĩ nhịp nhàng qua lại với những âm thanh đầy tinh tế. Mọi thứ như được xếp đặt một cách hoàn hảo cho không gian cổ điển ở nơi đây. Ánh mắt Vy Linh ngưng lại trên ly rượu vang sóng sánh và dừng lại rất lâu ở đó. Hàng lông mi rủ xuống trên đôi mắt buồn càng làm ánh lên màu phiền muộn. Đôi môi khẽ cười một nụ cười khó hiểu. Gương mặt một người con trai theo ánh nến phản chiếu trên thành ly. Cả hai yên lặng không nói gì. Không gian đắm chìm trong giai điệu của bản nhạc không lời. Từng phút trôi qua trong ngượng ngùng yên lặng. Thật kì lạ họ đã từng là của nhau đã từng nguyện thề bên nhau đến từng hơi thở vậy mà giờ đây lúc ngồi bên nhau lại không biết phải nói những gì. Thời gian đã quá dài cho một sự chia cách hay sự trở lại vô tình này là một quãng nhạc viết sai khiến cho cả bản đàn bị gồ ghề về âm điệu - Anh khỏe không Cuối cùng Vy Linh đã lên tiếng để phá vỡ bầu không khí im lặng. Sau ngần ấy thời gian sau những gì đã xảy ra thì người bắt đầu cuộc trò chuyện vẫn là cô. - Anh vẫn ổn còn em Vy Linh chỉ khẽ gật đầu mà không nói thêm gì nữa. Không khí lại trở nên yên ắng. Hóa ra khi người ta chia tay và chọn bước đi trên một con đường khác để tìm kiếm một điểm dừng chân mới không có hình bóng nhau thì lúc đối diện nhau người ta thường chọn ngại ngần trong yên lặng. Người ta sợ phải nhìn vào mắt nhau như sợ xem lại những mảnh vỡ quá khứ đã muốn quên đi mà ngàn lần không .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN