Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Trong Vườn
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Hễ trời có mắt thì ta lệ gì? Nhị độ mai Tặng cậu em yêu dấu của tôi. Hà Nội dịu dàng, Hà Nội douce. Biết kể sao về thành phố này mà không nhàm chán? Nhưng cũng làm sao có hể không kể lại về mớ hỗn độn những hương thơm của nó, những hương đang bốc lên mơ hồ và bí hiểm, (hệt như cặp mắt lim dim của họ), về màu xanh những cây me đang toả bóng xuống những phố kiểu Pháp rộng thênh thang, hơi hướng xa xôi của thời thuộc địa, về những ngõ. | Trong Vườn Marion Pascal Trong Vườn Tác giả Marion Pascal Thể loại Truỵện Ngắn Website http motsach.info Date 30-0ctober-2012 Hễ trời có mắt thì ta lệ gì Nhị độ mai Tặng cậu em yêu dấu của tôi. Hà Nội dịu dàng Hà Nội douce. Biếd kể sao về thành phố này mà không nhàm chán Nhưng cũng làm sao có hể không kể lại về mớ hỗn độn những hương thơm của nó những hương đang bốc lên mơ hồ và bí hiểm hệt như cặp mắt lim dim của họ về màu xanh những cây me đang toả bóng xuống những phố kiểu Pháp rộng thênh thang hơi hướng xa xôi của thời thuộc địa về những ngõ nhỏ nơi sự sống đang đập rộn ràng về những vỉa hè chen chúc với trăm ngàn nghề thủ công bí ẩn và nữa về chiế hồ mỗi khi chiều xuống lại nghe cụ rùa thì thầm kể chuyện ngày xưa. Tôi sẽ gặp em trong giấc mơ này và trong giấc mơ này tôi bước đi chỉ để chắc được gặp em. Họ đặt nàng cạnh tôi vào một buổi sáng tháng giêng. Tôi biếd rõ điều gì sắp xảy ra. Mấy hôm trước họ đã đem cái bệ tới. Nế u như lúc đó có một người bạn chắc là tôi đã nói Này sắp có chuyện mới đây . Và tôi đợi. Tôi biếd làm việc ấy. Đợi chờ. Một công việc thật là khủng khiếp Những tiếng ồn ào của thành phố lúc nào cũng ngự trị trong tâm trí tôi. Tôi đã từng muốn biếd tất cả về những tiếng động ấy biết ai làm ra chúng biết tên họ của họ và làm quen với gai đình họ. Gia đình tôi đã từng trông thấy và biết rõ gia đình là gì. Vào chủ nhật họ vẫn đến đây ngắm nhìn tôi họ những người tôi sẽ chẳng bao giờ được biếd. Rồi. tháng giêng. một buổi sáng tinh mơ đầy nắng. Bạn không thể tin rằng tất cả lại có thể bị đảo lộn trong khoảnh khắc Không thể như vậy được Thế mà đột nhiên nàng đã ở đó. Tôi tự khép mình lại trong giây lát. - Tôi tên là Lily. - Ồ rất hân hạnh. - Dạ. - Còn tôi tôi tên là Thắng. Tôi đang chờ em. - Nhưng mà. Và tôi kể cho nàng biết đôi chút về cuộc sống của mình bấy lâu nay trước khi nàng đế n. Tôi nói cho nàng nghe về khu vườn nơi chúng tôi đang đứng khu vườn của một ông chủ giàu có và rõ ràng không phải là một người yêu nghệ thuật. Tôi được đặt vào một