Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Nếu như anh chỉ có một mình
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
"Nếu như anh chỉ có một mình, anh có chờ em không? Nếu như anh chỉ có một mình, anh sẽ đi tìm em chứ?" *** 1. Bài hát bên biển Tôi tỉnh dậy khi đã giữa trưa. Cánh tay hoang hoải, tôi nhấc mình ra khỏi giường với cái bụng đói meo. Rin đến từ lúc nào, im ắng ngồi sát cửa kính balcony, mắt ngước ra những đám mây xám mù bất động. Tôi ngồi xuống, kéo em vào lòng, đặt lên má nụ hôn dài. Rin nhắm mắt lại, như mọi khi, tôi cảm thấy nụ. | Nêu như anh chỉ có môt mình Nêu như anh chỉ có môt mình anh có chờ em không Nêu như anh chỉ có môt mình anh sẽ đi tìm em chứ 1. Bài hát bên biển Tôi tỉnh dậy khi đã giữa trưa. Cánh tay hoang hoải tôi nhấc mình ra khỏi giường với cái bụng đói meo. Rin đến từ lúc nào im ắng ngồi sát cửa kính balcony mắt ngước ra những đám mây xám mù bất động. Tôi ngồi xuống kéo em vào lòng đặt lên má nụ hôn dài. Rin nhắm mắt lại như mọi khi tôi cảm thấy nụ cười giãn dần trên miệng em dễ chịu. Em níu cánh tay tôi ôm choàng cả tấm thân gọn trong lòng tôi như một con mèo ngoan mượt mà. Rồi êm mượt như thế Rin thì thầm vào vai tôi nhẹ như thinh không Jun em kiếm đủ tiền rồi. Tôi vẫn ôm Rin nhưng những mạch máu đường cánh tay như chảy đi đâu mất. Rin từng nói với tôi khi quen nhau rằng khi em kiếm đủ 50 vạn yên em sẽ đi về phía Bắc. Sẽ dừng lại ở từng thành phố đi làm và hát cho đến khi kiếm đủ 50 vạn yên sẽ lại đi tiếp. Sẽ đi cho đến khi tới Tokyo tới Hokkaido cho đến khi mọi người đều biết đến và yêu thích bài hát em viết được hát với giọng mộc mạc như một đứa trẻ ngủ quên. Chẳng có gì giữ chân Rin được cả. - Bao giờ em đi - Tôi miết những ngón tay trắng mỏng siết chặt. Tôi nhớ buổi tối piano jazz hôm qua Rin dựa vào vai tôi tay đan lại thi thoảng đầu ngón tay em nhấp khẽ vô thức theo nhịp nhạc đập vào mu bàn tay tôi ấm áp. Tôi chưa sẵn sàng để Rin đi như thế. - Sáng sớm ngày mai. Em vừa trả nhà rồi. Đến để chào anh thôi. Jun đêm nay sau Café Galleria anh sẽ đưa em ra biển chứ Rin không rủ tôi đi cùng em. Phiên dịch viên như tôi không có lựa chọn về những chuyến đi cũng không thể dễ dàng kiếm sống bằng những nghề khác. Nhưng chính nhờ công việc này mà tôi mới được gặp em. Rin biết sẽ là lựa chọn khó khăn và em không ép buộc gì cả. Bốn tháng trôi qua chúng tôi chẳng ràng buộc nhau bởi lời yêu người trẻ vẫn hay nói. Nhà Rin trống trơn chỉ có vài bộ quần áo đơn giản. Đàn guitar máy nghe nhạc điện thoại chẳng mấy khi dùng mọi thứ đều có thể biến mất bất cứ lúc nào. Buổi tối không đi hát em