Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Mái Nhà Xưa
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Tôi không thể nào quên được buổi nói chuyện với cô tôi chiều hôm ấy. Buổi chiều quận lỵ vẫn buồn, nhất là vào lúc mặt trời lịm tắt. Chiều tím dâng lên, quạnh hiu len lén theo về thường gợi nên những cảm xúc bâng khuâng man mác. Cô cháu tôi vẫn có thói quen, cứ mỗi chiều ra ngoài hàng hiên nhìn ra thửa vườn trải rộng trước nhà, vừa hóng mát vừa chuyện trò thủ thỉ với nhau. Đó là những chiều hạnh phúc, những giây phút êm đềm trong suốt quãng đời thơ ấu của tôi | Mái Nhà Xưa Bích Thủy Mái Nhà Xưa Tác giả Bích Thủy Thể loại Tuổi Học Trò Website http motsach.info Date 25-October-2012 Trang 1 83 http motsach.info Mái Nhà Xưa Bích Thủy Chương 1 Tôi không thể nào quên được buổi nói chuyện với cô tôi chiều hôm ấy. Buổi chiều quận lỵ vẫn buồn nhất là vào lúc mặt trời lịm tắt. Chiều tím dâng lên quạnh hiu len lén theo về thường gợi nên những cảm xúc bâng khuâng man mác. Cô cháu tôi vẫn có thói quen cứ mỗi chiều ra ngoài hàng hiên nhìn ra thửa vườn trải rộng trước nhà vừa hóng mát vừa chuyện trò thủ thỉ với nhau. Đó là những chiều hạnh phúc những giây phút êm đềm trong suốt quãng đời thơ ấu của tôi. Cô tôi là một góa phụ. Duyên phận của cô tôi thực hẩm hiu. Chú tôi sớm lìa trần giữa lúc cô tôi còn xuân sắc và không để lại cho cô đứa con nào. Cô là em ruột của cha tôi và vì cha mẹ tôi gặp nạn chếì cả hai trong một vụ đắm tàu nên cô tôi nuôi dưỡng tôi từ nhỏ tới nay. Cô không thể nào quên được đêm hãi hùng đó một đêm giông bão đã chôn vùi người anh thân yêu của cô vào lòng biển cả. Cô là người sống sót và may thay cứu thoát được tôi. Từ đó cô ấp ủ tôi trong tình thương yêu ruột thịt quãng đời thơ ấu của tôi trôi qua êm đềm ở quận Phong Điền này nơi cô tôi được bổ đế n dạy học và lập nên sản nghiệp gồm mấy mẫu vườn với một ngôi nhà khá khang trang. Chiều chiều cô cháu tôi ngồi trước hiên nhà. Tôi lơ đãng nhìn những tia vàng thoi thóp ngoài vườn thả hồn theo những cánh chim bay về tổ tâm trí thanh thản yên vui bên cạnh cô tôi. Cô tôi thường đem chuyện đắm tàu ra kể hình như tai nạn đau buồn xảy ra cách đây trên mười năm vẫn còn là một kỷ niệm chưa phai. Chuyện đã xa rồi cái đêm hãi hùng đó. Nhưng qua lời cô tôi kể lại tôi vẫn thấy xúc động. Tuổi khôn hiểu biết tôi ý thức được mặc dù cô tôi rất mực thương yêu tôi nhưng tôi vẫn là một đứa con côi. Tôi ray rứt muốn biết hai đấng sinh thành của tôi ra sao thuộc hạng người nào Tôi thường hỏi cô tôi có còn nhớ gương mặt của Ba tôi không Ba tôi hiền hay dữ Còn Má tôi đẹp xấu thế nào Tôi giống