Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Về nhà!
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Khuôn mặt của người tài xế xe buýt vẫn chưa hết bàng hoàng, gã lắp bắp nói như trần tình với đám đông đang vây kín trước đầu xe: "Tự nhiên ông ta băng ào ra!." Lại có tiếng kêu thảng thốt trong đó: "Trời ơi! ông thầy giáo Thông đây mà"! Anh giật mình thức dậy, hơi thở dồn dập, mở bừng mắt nhìn vào khoảng không tối đen, hai tay quờ quạng cho đến khi nắm chặt được mép giường mới hoàn hồn, mồ hôi ướt đẫm, đúng lúc chiếc đồng hồ gõ hai tiếng boong. boong. Cảm giác. | Vê nhà TRUYỆN NGẮN CỦA NGÔ ĐÌNH HẢI Khuôn mặt của người tài xế xe buýt vẫn chưa hết bàng hoàng gã lắp bắp nói như trần tình với đám đông đang vây kín trước đầu xe Tự nhiên ông ta băng ào ra . Lại có tiếng kêu thảng thốt trong đó Trời ơi ông thầy giáo Thông đây mà Anh giật mình thức dậy hơi thở dồn dập mở bừng mắt nhìn vào khoảng không tối đen hai tay quờ quạng cho đến khi nắm chặt được mép giường mới hoàn hồn mồ hôi ướt đẫm đúng lúc chiếc đồng hồ gõ hai tiếng boong. boong. Cảm giác hoang mang và lo sợ còn đọng lại anh mệt mỏi rời khỏi giường chị vẫn đang say giấc không cần bật đèn anh mò mẫm đi về phía cầu thang ánh sáng của ngọn đèn đường hắt vào qua khe cửa phòng khách những hình ảnh quen thuộc lờ mờ hiện ra. Anh thở phào Chưa có gì thay đổi Mọi thứ vẫn như cũ không giống nhưtrong giấc mơ anh vừa gặp . Anh mở toang hai cánh cửa vài ngọn gió đêm lùa vào anh thấy nhẹ nhỏm đôi chút. Bộ bàn ghế bằng gỗ cẩm lai đã được thay bằng mấy chiếc ghế nhựa tròng trành từ năm ngoái anh chậm rải ngồi xuống vói tay rót cho mình ly trà nguội ngắt trong chiếc ấm pha đâu tựhồi nào. Anh nhấp một ngụm nước đốt điếu thuốc. Khói thuốc lãng đãng. Anh nhìn theo tự nhiên bật cười với chính mình. Cái này bác sĩ đang cấm Đã 6 năm nay từ ngày anh ngã bệnh mấy lần vào cấp cứu tưởng chết Giờ thì ăn cũng cấm uống cũng cấm làm cũng cấm mà hút. cũng cấm Thứ gì cũng cấm Không biết có ông bác sĩ nào cấm. chết được không . Còn quá sớm những âm thanh trong đêm luôn làm anh có cảm giác trơ trọi Nhà chỉ có hai vợ chồng trước đây mọi thứ chủ yếu dựa vào đồng lương dạy học của anh. Đùng một cái 6 năm dài đăng đẳng anh sống vật vờ với thuốc men là chính không còn lên lớp nỗi thì những đồng tiền dành dụm ít ỏi đi trước. Đồ đạc trong nhà lần lượt theo sau. May mà những thứ cũ kỹ đó lại trở thành của hiếm và có giá trong thời điểm này nó giúp anh kéo dài sự chịu đựng thêm một thời gian tới giờ thì cạn hẳn. Ăn uống tiêu xài thì tiết kiệm được chứthuốc men thì vô phương Không lẽ nhịn. uống thuốc Giờ thì thứ duy