Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Cám dỗ và chiến tranh cá nhân trong nghề báo
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Nghề báo là đam mê, nhưng nghề báo cũng là cám dỗ. Nghề báo là vinh quang nhưng nghề báo cũng là “chiến tranh” khốc liệt. Có nhiều cách để bước chân vào nghề báo: Bạn chủ động chọn nghề hoặc nghề vô tình chọn bạn. Nhưng dù ở truờng hợp nào thì một nhà báo cũng không thể sống nổi với nghề nếu không có đam mê. Với từng trang viết hoặc từng thước quay, nhà báo thể hiện từng quan điểm của mình về từng sự kiện trong đời sống. Được nói, được nghĩ, được viết, được thể. | r I A 1 Ấ À 1 r I A. Cám dỗ và chiên tranh cá nhân Á 1 Ầ 1 r trong nghê báo Nghề báo là đam mê nhưng nghê báo cũng là cám dỗ. Nghê báo là vinh quang nhưng nghề báo cũng là chiên tranh khốc liệt. Có nhiều cách để bước chân vào nghề báo Bạn chủ động chọn nghề hoặc nghề vô tình chọn bạn. Nhưng dù ở truờng hợp nào thì một nhà báo cũng không thể sống nổi với nghề nếu không có đam mê. Với từng trang viết hoặc từng thước quay nhà báo thể hiện từng quan điểm của mình về từng sự kiện trong đời sống. Được nói được nghĩ được viết được thể hiện - đó phải chăng là một thứ vinh quang riêng có của những người làm báo Và phải chăng thứ vinh quang ấy vừa là một động lực giúp họ tiến lên trong nghề vừa là một sự thỏa mãn giúp họ có thể tiêu tan rất nhiều những sự chất chứa dằn vặt về tư duy Thế nhưng trong nghề báo đam mê và cám dỗ vinh quang và mất mát luôn luôn so kè nhau. Một lần nhóm nhà báo trẻ chúng tôi ngồi cùng nhau để cùng thảo luận một câu hỏi Có bao nhiêu kiểu cám dỗ trong cái nghề rất đặc thù này Mắc bẫy danh vọng Cám dỗ đầu tiên chính là cám dỗ về mặt danh tiếng. Người làm báo là những người được quyền phát ngôn và nuôi cái dạ dày của mình bằng những phát ngôn chân chính. Nhưng chính bởi cái quyền được phát ngôn ấy mà không ít nhà báo ngộ nhận về giá trị của mình. Viết được vài bài báo thể hiện được vài quan điểm đưa ra được vài góc nhìn không ít nhà báo vênh váo cho rằng mình đã có một chỗ đứng trong xã hội. Và chính vì nghĩ như vậy nên đây đó người ta vẫn bắt gặp những nhà báo mang tư tưởng. ta đây . Đôi khi bạn vẫn thấy nhiều bài báo lên án ca sĩ này cầu thủ nọ mắc bệnh sao nhưng xin thưa bệnh sao của một thiểu số những người làm báo không hề kém về cấp độ so với diễn viên hay cầu thủ. Họ sao với tòa soạn của mình với đồng nghiệp của mình và ở một chừng mức nào đó là với chính bạn đọc của mình. Cái bệnh ấy càng lúc càng đẩy họ đến chỗ lố bịch nhưng dường như họ đã quen nhìn người khác và phán xét người khác nên mất luôn cái khả năng tự phán xét chính mình. Báo chí .