Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Những nẻo đường Hà Giang
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
Cảm giác luôn bao trùm trong suốt chuyến đi là sự choáng ngợp trước cảnh đẹp hoang sơ của núi rừng, màu xanh của cây rừng, màu trắng của mây, màu đen của núi đá. Bạn Dương Xuân Cường chia sẻ. Cabin của chiếc xe khách từ Tuyên Quang đi Hà Giang và chỉ có thể nói là “tan hoang” khi gần như thiết bị đều cũ nát, có lẽ chỉ chiếc chìa khóa điện còn hoạt động để khởi động chiếc xe. Và tôi chỉ kịp nghĩ, đó là cơ hội để kiểm chứng sự may mắn trong. | Những nẻo đường Hà Giang Cảm giác luôn bao trùm trong suốt chuyến đi là sự choáng ngợp trước cảnh đẹp hoang sơ của núi rừng màu xanh của cây rừng màu trắng của mây màu đen của núi đá. Bạn Dương Xuân Cường chia sẻ. Cabin của chiếc xe khách từ Tuyên Quang đi Hà Giang và chỉ có thể nói là tan hoang khi gần như thiết bị đều cũ nát có lẽ chỉ chiếc chìa khóa điện còn hoạt động để khởi động chiếc xe. Và tôi chỉ kịp nghĩ đó là cơ hội để kiểm chứng sự may mắn trong cuộc đời mình. Một đoạn đường dài và vất vả khi xe thì chật chội ngồi cùng với các bác người Mèo lúc nào cũng sặc mùi rượu tôi cảm giác lái xe đang chơi điện tử hơn là đang lái xe xe chạy với tốc độ rất cao trên những đoạn đường quanh co trong khi trời mưa tầm tã. Thị xã Tam Sơn huyện Quản Bạ cách thị xã khoảng 45 km về phía bắc tôi chạy xe máy thong rong điểm dừng chân đầu tiên là xã Thuận Hòa khi tôi nhìn thấy một nhóm người đang họp chợ quây quanh một con trâu vừa bị giết ngồi uống nước và chụp ảnh cho một cậu bé chơi gần đó. Cảm giác luôn bao trùm trong suốt chuyến đi là sự choáng ngợp trước cảnh đẹp hoang sơ của núi rừng màu xanh của cây rừng màu trắng của mây màu đen của núi đá tôi không dám nhìn xuống vực thẳm sâu hun hút phía dưới khi chạy xe. Dường như tôi bị thôi miên hay ảo giác khi nhìn xuống dưới đó nơi mà nếu tôi chỉ bất cẩn nhích tay ga tôi có thể nằm gọn gàng dưới đó. mãi mãi. Một cây cầu đá trên đường đi. Ảnh Dương Xuân Cường. Một bên là vực sâu những đám mây mờ ảo che khuất những ngọn núi sừng sững những cây cổ thụ mọc đơn độc cheo leo lưng trừng núi. Nó như là điểm giao thoa giữa thiên đường và địa ngục hơn cả tôi thích cái ý nghĩ đây là cổng trời. Tôi chỉ dừng chân để leo lên đài quan sát thị xã Tam Sơn ngắm ngọn núi đôi và có cuộc trò chuyện với hai cậu bé người Mông mà tôi có dịp ghi lại một đoạn video. Một cậu 24 tuổi có 2 con bây giờ không phải mùa trồng lúa nên cậu ta lên đây nhặt chai nước để bán. Mỗi ngày cậu ta nhặt được 20 chai và bán được 4.000 đồng để nuôi 4 miệng ăn. 10h sáng tôi .