Đang chuẩn bị liên kết để tải về tài liệu:
Nhặt được ở sổ tay 1
Đang chuẩn bị nút TẢI XUỐNG, xin hãy chờ
Tải xuống
1. Nhiều khi cần ghép mình vào không tự giác, ấm ức hoặc dửng dưng Mới có được sự bắt đầu của dồi dào nghị lực. 2. Bất cứ sự chịu ơn cá nhân nào của anh Đều làm anh chật hẹp tâm hồn, lương tri anh câu thúc. 3. Trên bức tranh đang vẽ, họa sĩ cắm cúi tô đậm mảng này, xóa bỏ mảng kia Tôi chợt nghĩ “ai dám tự xóa bỏ mình, người ấy sẽ tô đậm được cho mình”. 4. Trong đám đông, anh không sợ người nói những điều cao xa thao thao bất. | HỒNG NHU Nhặt được ở sổ tay 1 1. Nhiều khi cần ghép mình vào không tự giác ấm ức hoặc dửng dưng Mới có được sự bắt đầu của dồi dào nghị lực. 2. Bất cứ sự chịu ơn cá nhân nào của anh Đều làm anh chật hẹp tâm hồn lương tri anh câu thúc. 3. Trên bức tranh đang vẽ họa sĩ cắm cúi tô đậm mảng này xóa bỏ mảng kia Tôi chợt nghĩ ai dám tự xóa bỏ mình người ấy sẽ tô đậm được cho mình . 4. Trong đám đông anh không sợ người nói những điều cao xa thao thao bất tuyệt Người anh sợ nhất là người biết lặng im. 5. Trong nghề văn tôi nể trọng những người viết nhiều viết tốt viết hay Nhưng nể trọng hơn cả là người chưa viết. 6. Anh tự hào rằng đôi mắt anh tinh tường nhìn gì nhìn đâu cũng thấu suốt Tôi cũng tự hào rằng đôi mắt tôi đã mù tôi nhìn đời bằng con tim. 7. Đừng tưởng Đất Đá là loại vô sinh Cuộc sống của chúng phong phú và kỳ lạ đến nỗi loài người cũng xuýt xoa thèm muốn. 8. Niềm vui của người giàu sang béo bở là niềm vui buồn tẻ Còn nỗi buồn của họ hỡi ơi là nỗi buồn. cười 9. Một con voi già lìa đời một cây lim cổ thụ chết khô Đừng vội buồn các bạn. Đó là giờ phút trái đất của chúng ta đang nảy nở. Được nước đổi thay như ảo thuật biến hóa khôn lường và biến hóa có lường cuộc sống - rừng nguyên sinh hoa mật rằng cổ thụ quí hơn vàng với lớp tầng cỏ rác ken dày nhau tất yếu băn khoăn tháng ngày liếc một mắt chớp hai mắt đã trăm năm dằng dặc thời gian gang tấc cũng thời gian rằng tha nhân qua hoang mạc thấy phố phường đâm rễ huyễn mộng tủa tua gió bốn bề dậy men tan hợp chưa ngấm cánh khô cong câu móc cựa quậy mùa xuân áo chập chờn loay hoay giấc trở đêm trằn trọc sớm mai được nước ấm trà thơm Câu hỏi Vội vã một ngày thu làm chi Giọt sương rơi từ cành trên rồi đậu lại cành dưới Cuộc hành trình bất thành hay đang tiếp nối Câu hỏi không bao giờ có trả lời Nàng hiện ra trong liêu trai xa xưa Cuốn siêu thị vào manh chiếu gon nhỏ gọn Xiêm áo cổ thi phơ phất gió mùa Bóng đêm che khuất trọn. Tôi ngủ lịm giữa trùng trùng sơn địa Trải pháp lam lên rêu biếc cổ thành Hoàng hậu cung phi mờ .