tailieunhanh - Truyện ngắn: Cô dâu

Vốn dĩ cô luôn có đức tính thẫn thờ. Bởi cái nắm tay, cái nháy mắt của anh cũng đủ làm tim thành hàng vạn mảnh vỡ. Nói ngắn gọn, sợ là khả năng nhận ra nguy hiểm và chạy trốn khỏi nó hoặc chiến đấu chống lại. | - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D CÔ DÂU - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - ĩ - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D - D Vốn dĩ cô luôn có đức tính thẫn thờ. Bởi cái nắm tay cái nháy mắt của anh cũng đủ làm tim thành hàng vạn mảnh vỡ. Tokyo ngày 1 tháng 10 Trước ngày cưới 27 ngày. Em sẽ về - Anh khẽ nín chặt tiếng nấc cuộn tròn trong cuốn họng. Lấy hết can đảm mà hỏi. Thường là vậy. Nhưng với cô lúc nào đó là 1 câu hỏi tu từ mà người được hỏi không được phép trả lời ngoài 2 biện pháp đồng ý - cúp máy Đối với người con gái phóng khóang vô tư mạnh mẽ như cô. Câu trả lời tất nhiên là. Ngày này tuần sau anh ra sân bay đón em - Cô cắn môi đến bật máu vì sợ phải đối diện với thứ sắp đến Ở đời con người dù mạnh mẽ cũng trở nên nhỏ bé trước nỗi sợ trước mắt. Nói ngắn gọn sợ là khả năng nhận ra nguy hiểm và chạy trốn khỏi nó hoặc chiến đấu chống lại. Đáng tiếc cô thuộc dạng bị động trước anh - Người yêu. Sài Gòn ngày 8 tháng 10 Trước ngày cưới 20 ngày Hey girl - Cô quay 90 độ. Khẽ cười. Nhận ra bóng người quen thuộc. Anh vẫn đứng đó. Vẫn sơmi trắng - jeans xanh như 5 năm trước lúc tiễn cô đi nơi xứ người. Chỉ khác là chàng sinh viên ngố tàu ngày nào giờ thành người đàn ông mất rồi. Thời gian vốn khắc nghiệt chẳng đợi ai. Chẳng chờ người khác gật đầu mà tự ý thay đổi tât cả và thường là lấy đi rất nhiều thứ - Trong đó có tình cảm. Ngày cô trúng tuyển ngành thiết kế. Anh đạp xe chở cô ngồi quán kem xôi ven đường quen thuộc để Ăn nhiều đi qua đó thèm rồi khóc chẳng ai mua cho đâu .Bây giờ nhớ lại với kí ức của một người phụ nữ trưởng thành anh cũng thật tệ khuyên cô đi cũng không. Nhưng giữ cô lại càng không. Cứ lập lững nữa muốn giữ nữa muốn buông. Rồi cuối cùng chỉ nói một câu Em sẽ nhớ Anh mà thôi. À mà đi đi. Đi học cho giỏi về mà thiết kế đầm cưới cho đám cưới của anh. hahaha . Cô chỉ

TỪ KHÓA LIÊN QUAN