tailieunhanh - Kính vạn hoa (Nguyễn Nhật Ánh) - Tập 27 PHÙ THỦY

Ối, chị Hạnh ơi! Cứu em! Nhỏ Hạnh đang ngồi lặt rau trong nhà bỗng nghe tiếng thằng Tùng la chói lói ngo|i vƣờn, bèn liệng con dao vào rổ, hớt hải chạy ra. Chƣa ra tới nơi, nhỏ Hạnh đã quýnh quíu hỏi: - Gì thế Tùng? Nhƣng nhỏ Hạnh chẳng thấy thằng Tùng đ}u. Cạnh gốc bơ, nhỏ Trang đang ngồi xổm, tay cầm một cây que khều khều trên mặt đất, miệng cƣời hí hí. Nhỏ Hạnh nhìn cô em gái: - Chuyện gì thế hở Trang? Anh Tùng đ}u? Nhỏ Trang chƣa kịp đ{p, tiếng thằng. | TẬP 27 - PHÙ THỦY CHƯƠNG 1 - Ối chị Hạnh ơi Cứu em Nhỏ Hạnh đang ngồi lặt rau trong nhà bỗng nghe tiếng thằng Tùng la chói lói ngoài vườn bèn liệng con dao vào rổ hớt hải chạy ra. Chưa ra tới nơi nhỏ Hạnh đã quýnh quíu hỏi - Gì thế Tùng Nhưng nhỏ Hạnh chẳng thấy thằng Tùng đâu. Cạnh gốc bơ nhỏ Trang đang ngồi xổm tay cầm một cây que khều khều trên mặt đất miệng cười hí hí. Nhỏ Hạnh nhìn cô em gái - Chuyện gì thế hở Trang Anh Tùng đâu Nhỏ Trang chưa kịp đáp tiếng thằng Tùng đã ở trên cao vọng xuống - Em ở đây nè Nhỏ Hạnh ngước lên thấy thằng Tùng tay chân đang quắp chặt cành bơ mặt mày xanh lè xanh lét. - Cái gì thế - Nhỏ Hạnh lo lắng hỏi - Rắn hả - Không phải - Tùng vẫn ôm cứng cành cây - Sâu - Anh Tùng sợ con sâu này nè Nhỏ Trang vừa nói vừa đứng dậy và chìa chiếc que ra trước mặt nhỏ Hạnh. Đầu chiếc que là một con sâu đen đen vàng vàng đang ngo ngoe. Nhìn con sâu to bằng ngón tay lông lá rậm rịt đang vặn vẹo truóc mặt nhỏ Hạnh thất đảm thụt lui một buớc - Ối Con sâu gì trông ghê quá vậy hở Trang Nhỏ Trang cuời tuơi - Đây là con sâu bơ. Ngó vậy chứ nó hiền khô à Nhỏ Hạnh xua tay lia lịa - Em liệng nó ra chỗ khác đi Trông khiếp quá hà Rồi nhìn lên cây bơ nhỏ Hạnh hắng giọng - Thôi xuống đi Tùng Hết sâu rồi - Hết đâu mà hết - Giọng Tùng nhu muốn khóc - Chị nhìn kìa Theo cái đánh mắt của Tùng nhỏ Hạnh nhìn xuống thân cây lạnh gáy khi thấy bốn năm con sâu bơ đang nhúc nhích. Tùng lại nói - Bọn chúng đang phục kích em đó Nhỏ Hạnh tròn mắt - Thế sao lúc nãy em trèo lên đuợc Giọng Tùng thiểu não - Khi nãy bọn sâu này nấp ở đâu ấy. Chúng đợi em lên trên này rồi mới bò ra cản đuờng. Nhỏ Trang cuời khúc khích - Sâu mà anh làm nhu nguời ta không bằng - Sâu thì sâu chứ - Tùng cãi - Bọn chúng cũng nhu mày vậy khôn thí mồ - Thôi đuợc rồi - Nhỏ Hạnh tặc luỡi - Em đợi một chút để chị gạt mấy con sâu này cho Nhung nhỏ Hạnh chỉ làm ra vẻ hùng dũng thế thôi. Đến khi nhặt đuợc một nhánh tre khô nhỏ Hạnh nắm cứng trong tay không dám buớc tới. - Sao chị đứng yên thế - Tùng sốt ruột - .