tailieunhanh - Khoảng cách cho một tình yêu

Khanh là một cô gái có ý chí mạnh mẽ. Cô luôn nuôi giữ những ước mơ và dũng cảm biến những mơ ước ấy thành hiện thực. Quyết định đi du học của Khanh không quá bất ngờ, cô đã nói cho Nguyên biết về hoài bão và ước muốn của mình từ khi hai người quen nhau hai năm về trước. Nhưng khi ngày này đến, Nguyên vẫn không khỏi cảm giác buồn và hụt hẫng. | Khoảng cách cho môt tình yêu Khanh là một cô gái có ý chí mạnh mẽ. Cô luôn nuôi giữ những ước mơ và dũng cảm biến những mơ ước ấy thành hiện thực. Quyết định đi du học của Khanh không quá bất ngờ cô đã nói cho Nguyên biết về hoài bão và ước muốn của mình từ khi hai người quen nhau hai năm về trước. Nhưng khi ngày này đến Nguyên vẫn không khỏi cảm giác buồn và hụt hẫng. Một chút ích kỷ trong anh chỉ muốn giữ mãi Khanh bên cạnh mình nhưng anh không thể làm thế khi nhìn thấy nụ cười hạnh phúc của Khanh vào cái ngày mà cô biết mình đã nhận được học bổng của một trường đại học bên Úc. - Anh chỉ cho em tự do 5 năm thôi đấy. Sau 5 năm hãy quay về với anh cầm tay Khanh khi chỉ còn nửa giờ nữa chuyến bay sẽ cất cánh. - Em chỉ sợ anh không chờ nổi ngần ấy thời gian thôi gã đào hoa ạ - Khanh cười kháu khỉnh và nhéo má anh chàng to cao khuôn mặt chữ điền với nụ cười làm say mê các cô gái đang đứng trước mặt mình. - Anh không thích em nói cái kiểu ấy đâu - Nguyên gạt tay Khanh ra và nói - Em biết mà. Anh chỉ yêu mỗi em thôi. Khanh nhìn khuôn mặt giận dỗi của Nguyên cô khẽ cười trao anh một nụ hôn rồi lặng lẽ quay lưng bước vào sân bay. Nguyên nhìn theo cái dáng người nhỏ bé đang kéo lê chiếc vali to đùng dần dần tiến ra xa anh. Anh đứng bất động cho đến khi bóng dáng Khanh khuất hẳn quay lưng đi Nguyên lấy cặp kính mát màu đen ra khỏi ba lô rồi đeo vào. Chỉ để mọi người không nhận ra rằng anh đang khóc. Phía sau lưng Khanh cũng đưa tay quẹt một đường ngang sống mũi cô ấy. Anh biết. Ba tháng trôi qua Khanh và Nguyên vẫn giữ liên lạc với nhau qua những lần chat trên yahoo những bức thư tình gửi vào email những tin nhắn điện thoại mỗi đêm. Nguyên vẫn chưa quen được với cuộc sống không có Khanh bên cạnh nhưng anh vẫn luôn vui vẻ trò chuyện với cô để Khanh không phải bận tâm lo lắng về anh mà sao lãng việc học của mình. - Anh ơi em nhớ mẹ nhớ khói bụi và đèn đường thành phố nhớ lũ bạn cùng trường và nhớ anh nữa nhớ nhiều lắm. - Thế à Anh thật may mắn vì không phải mang .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN