tailieunhanh - Ngày Xuân Êm Đềm
Chiều hôm ấy khi đi học về, An thấy trên ven mép sân vừa trồng một hàng cúc vạn thọ. Mừng quá, An không kịp bỏ mũ sách, nhảy tuốt ra nhà sau tìm chú Ba. - Chú Ba ơi! Chú Ba! Chú trồng vạn thọ hả chú? Gần tới Tết rồi hả chú Ba? Câu trả lời của chú, An đoán trước được nhưng An vẫn thích hỏi. Còn ai vào đây trồng hoa nữa? | Ngày Xuân Êm Đềm Chiều hôm ấy khi đi học về An thấy trên ven mép sân vừa trồng một hàng cúc vạn thọ. Mừng quá An không kịp bỏ mũ sách nhảy tuốt ra nhà sau tìm chú Ba. - Chú Ba ơi Chú Ba Chú trồng vạn thọ hả chú Gần tới Tết rồi hả chú Ba Câu trả lời của chú An đoán trước được nhưng An vẫn thích hỏi. Còn ai vào đây trồng hoa nữa Ba bốn năm nay từ khi An có trí khôn An thấy cứ gần Tết là chú Ba đi xin cây vạn thọ hoặc ở chùa Châu Lâm hoặc ở vườn thằng Kiết về trồng một hàng quanh mép sân. An không biết xem lịch vì lịch in bằng chữ nho cuốn lịch cha nó treo ở khung cửa sổ bên cạnh cái bàn toán. An cũng không lưu ý tìm xem tháng này là tháng mấy. Đối với tâm hồn ngây thơ của nó cảnh và vật nói nhiều hơn tháng ngày. Nghe con tu hú kêu nó nghĩ đến những chùm trái vú dẻ chín vàng ngọt lịm và nó nghĩ Tháng Ba. Mùa gặt tới . Nhìn bà hàng gánh đôi thúng xếp đầy những trái bắp nếp luộc hơi nóng lên nghi ngút nó cảm nghe mùi ngọt thơm của hột bắp dẻo nghiền tan dưới răng và nó nói thầm Tháng Tám rồi. Sắp mưa lụt . Còn ngày Tết thì luôn luôn được báo hiệu bằng dãy cúc vạn thọ. An nhìn trìu mến dãy hoa vừa trồng. Mỗi cây đứng trong một cái lỗ khoét to bằng cái bát sứ. Cây cao hơn mặt đất không quá hai tấc và đứng gục đầu xuống lá buông ủ rũ. An có cảm tưởng chúng nhớ đàn nhớ bầy nhớ cái vạt đất nhỏ nơi đó người ta gieo chúng nơi đó chúng lớn lên cạnh những anh em của chúng cùng một hoa mẹ sinh ra. Có đôi cây yếu quá tưởng như chúng không thể sống qua đêm nay. Sự lo lắng thương hại của An khiến nó thấy cái thái độ lầm lì lạnh nhạt của chú Ba là đáng ghét. Người lớn trông họ vô tâm đến tàn ác. Mấy cây hoa đau đớn ủ rũ thế kia mà họ vẫn có thể thản nhiên bỏ đứng bơ vơ một mình không săn sóc đến. Đêm đến khi leo lên bộ ván gõ nằm ngủ An cứ loay hoay nghĩ về mấy cây hoa đáng thương. Và mới sáng tinh sương khi bừng mắt dậy nó đã nhảy vội ra sân thăm từng cây hoa. Mừng quá Dù có cây thân còn cong lại chưa đứng thẳng nổi nhưng cây nào đọt cũng xanh tươi chỉ những lá gần gốc là héo sẫm .
đang nạp các trang xem trước