tailieunhanh - Cơn mua tình yêu

Anh mỉm cười, khiến tôi như chết đứng khi hôn nhẹ lên trán tôi, nụ cười khiến mọi thứ có thể tan chảy. Mưa vẫn rơi, lạnh buốt, nhưng mặt tôi nóng ran, và tôi ngại ngùng núp sau lưng anh. Bạn có tin vào tình yêu sét đánh không? Còn tôi thì có, vì tôi đã từng có một “tình yêu sét đánh”. nà | Anh mỉm cười khiến tôi như chết đứng khi hôn nhẹ lên trán tôi nụ cười khiến mọi thứ có thể tan chảy. Mưa vẫn rơi lạnh buốt nhưng mặt tôi nóng ran và tôi ngại ngùng núp sau lưng anh. Bạn có tin vào tình yêu sét đánh không Còn tôi thì có vì tôi đã từng có một tình yêu sét đánh . Anh biết không Trong em hình ảnh của anh luôn gắn với những cơn mưa. Đó là một ngày mưa. Tôi không mang theo áo mưa không ô thậm chí một cái mũ cũng không. Và thật bất hạnh là đúng lúc tan học thì trời đổ mưa mưa rất to. Lớp đã đóng cửa mọi người dần về hết không thể quay vào trong cũng chẳng thể về nhà. Tôi đứng bối rối trước bậc thềm nghĩ đến cảnh cứ phải loay hoay mãi ở đó cho đến lúc trời tối tự dưng mắt tôi rơm rớm. Nhưng rồi đột nhiên một giọng nói thật ấm áp cất lên cạnh - Tan học rồi sao ấy không về đi Tớ chẳng biết làm thế nào mà về được - tôi quay lại lúng túng khi nhận ra đó là một cậu bạn học cùng lớp tiếng Anh - tớ không mang theo áo mưa mà tớ cũng không quen ai để nhờ mua hộ hay đi về cùng cả. Anh đưa tôi về trên chiếc xe đạp của mình. Anh ấy cười tôi dám thề là chưa thấy ai cười duyên đến thế tớ xin phép đưa ấy về nhé biết làm thế nào nhỉ tôi chỉ còn biết. gật đầu. Chúng tôi đã phải che chung một chiếc ô trên suốt quãng đường về. Tôi cầm ô phía sau và anh đạp xe phía trước có lẽ bạn không hiểu nhưng tôi đã cảm động không nói nên lời khi những giọt mưa rơi xuống đầu và khiến anh run lên vì lạnh. Vậy mà không hề có một câu ca thán nào được thốt ra thậm chí anh còn cười rất tươi khi trả lời những câu hỏi của tôi. Tôi mời anh vào nhà để ngớt mưa hẵng về nhưng anh từ chối rồi lại mỉm cười tôi chợt nhận thấy anh ấy có nụ cười thật dễ thương - Lần sau ấy nhớ cẩn thận hơn nhé mùa này hay mưa lắm đấy. Tôi chỉ còn biết chào tạm biệt rồi nhìn theo những vòng xe chạy trong cơn mưa ào ạt. Lúc đó tôi như tê cứng người trước nụ cười của anh chỉ một nụ cười mà khiến tôi xao xuyến chỉ một nụ cười mà làm tôi. biết yêu. Từ hôm ấy tôi chăm chút hơn cho sự nghiệp học tiếng Anh của mình hi vọng .