tailieunhanh - Tía ơi! Đừng có sao nghe tía!
Đêm nay Con nước có tràn dòng kinh nhỏBa có dầm mình cứu bờ ruộng mong manh Dòng đời thì cứ trôi miên man, chẳng có bến dừng. Nhiều lúc sóng gió, tôi tưởng chừng mình sẽ mãi ngã gục trên dòng đời ấy. Nếu như không có tía - Má à, tuần này con đi du khảo với lớp. Chắc cũng phải hơn bảy trăm ngàn đồng đó má. Má không nói một lời nào, trầm ngâm ngồi giữa bốn bề lộn xộn bao với lưới. Tuần trước về nhà, tôi đã có nói với má về chuyến đi. | Tía ơi Đừng có sao nghe tía Đêm nay Con nước có tràn dòng kinh nhỏBa có dầm mình cứu bờ ruộng mong manh Dòng đời thì cứ trôi miên man chẳng có bến dừng. Nhiều lúc sóng gió tôi tưởng chừng mình sẽ mãi ngã gục trên dòng đời ấy. Nếu như không có tía. - Má à tuần này con đi du khảo với lớp. Chắc cũng phải hơn bảy trăm ngàn đồng đó má. Má không nói một lời nào trầm ngâm ngồi giữa bốn bề lộn xộn bao với lưới. Tuần trước về nhà tôi đã có nói với má về chuyến đi du khảo thực tế ở Huế. Nhưng lần đó trong nhà bộn bề công chuyện nên má chỉ ừ cho qua rồi không bàn thêm một tiếng nào. Phải chi mà má nói thêm một tiếng một tiếng thôi để tôi biết được lòng má. Còn đằng này má cứ im lặng mãi. Mà má không nói thì tôi cũng biết được phần nào. Nhà lúc rày cũng ngặt lắm nhiều khi về nghe má than mà đứt từng đoạn ruột chứ chẳng chơi. Má nói nay mai gì đây người ta lại lấy tiền công xịt thuốc ngày kia phải đi đám cưới nhà chú ba Thứ rồi ngày mốt nọ phải đóng tiền bảo hiểm cho tía bây. Một trăm thứ tiền một ngàn thứ nợ rồi thì tiền đâu mà cho bây đi chơi. Nghĩ má đã khổ nhưng nghĩ tía lại càng thấy khổ hơn. Thôi thì tôi cũng chả buồn đi. Tôi vô lẹm ngồi may bao với má. Nghĩ cũng nhanh mới đó mà đã gần cắt lúa tôi nghe má nói năm nay lúa tốt chắc được mùa. Trong xóm nhà nào nhà nấy đều thủ nhiều bao hơn mọi năm để chờ hứng lúa. Mà nghĩ cũng phải không được mùa sao được năm rồi lũ thiệt lớn chỉ còn một chút nữa là bằng đỉnh lũ lịch sử năm 2000. Lũ lên cao thì phù sa nhiều. Những hạt phù sa đỏ nặng chan đầy trong từng lớp đất. Những hạt phù sa mà tía với má đã tích góp nuôi lớn anh em tôi trong những năm dài gian khó. Tất cả đều nhờ vào nó cả. Có tiếng kêu của người nào đó ngoài cửa. Căn nhà tuy rộng nhưng thông từ đằng trước ra đằng sau chỉ cần kêu nhẹ một tiếng thì dù ngồi tuốt sau bếp cũng nghe rõ mồn một. - Chị Sáu ơi Có đồ từ Cà Mau chuyển về nè chị. Má lật đật bỏ hết công chuyện chạy ra đằng trước. Không cần phải đoán mò lung tung má biết ngay đó là thuốc của tía. Đâu xa gì chính tuần
đang nạp các trang xem trước