tailieunhanh - Ớt

Thời gian thất nghiệp, rất vô tình, anh luôn gặp phải những cơn mộng mị đến nghẹt thở. Đêm nay cũng vậy, đang ngủ đột nhiên anh bật khóc nức nở. Chị thức giấc rồi bật đèn, trông thấy anh đang úp mặt vào tường. Anh khóc ngon lành như một đứa trẻ. Chị ngồi xuống cạnh anh, ôm lấy bờ vai đang run lên từng chập theo tiếng khóc: “Anh! Có chuyện gì thế?”. | Ớt Thời gian thất nghiệp rất vô tình anh luôn gặp phải những cơn mộng mị đến nghẹt thở. Đêm nay cũng vậy đang ngủ đột nhiên anh bật khóc nức nở. Chị thức giấc rồi bật đèn trông thấy anh đang úp mặt vào tường. Anh khóc ngon lành như một đứa trẻ. Chị ngồi xuống cạnh anh ôm lấy bờ vai đang run lên từng chập theo tiếng khóc Anh Có chuyện gì thế . Lập tức anh nắm lấy bàn tay chị giọng ướt mèm Em không được rời xa anh phải bên anh mãi mãi . Rồi như bình tĩnh hơn anh thủ thỉ Anh vừa nằm mơ thấy mình đi làm về và không còn thấy em ở nhà. . Chị nghe xong liền ôm anh vào lòng dỗ dành bằng chất giọng ngọt mềm Em vẫn ở đây với anh mà có đi đâu đâu . Ây vậy mà chị đã không giữ được lời hứa của mình. Khi đó anh và chị kết hôn đúng vừa tròn ba năm. Hôm đó là một ngày chủ nhật. Vừa kết thúc bữa ăn sáng xong thì chị bảo Anh à Em rất thích ăn ớt anh đi kiếm vài cây về trồng trong nhà giúp em đi . Thường anh vẫn đáp ứng mọi yêu cầu của chị nhưng vẫn bảo Ngoài chợ có thiếu đâu. Em trồng làm gì cho mệt . Chị bảo Không. Em thích ăn ớt do tự tay mình trồng kia . Anh vui vẻ lên đường. Có lần ra công viên tình cờ anh trông thấy ở góc công viên có một cây ớt với những quả đỏ chi chít mới nhìn không khác gì những bóng đèn nháy được mắc lên cây đào hay cây mai mỗi dịp tết đến. Anh liền chạy xe tới công viên. Và quả nhiên ở đó đang có những cây ớt con mọc lên. Anh chọn hai cây mập mạp nhất cho vào một túi nilông rồi quay xe về. Anh háo hức tìm chị khoe chiến lợi phẩm. Phòng khách chị không ngồi. Phòng bếp cũng không có chị. Chỉ còn phòng ngủ. Anh rón rén mở cửa phòng ngủ nhưng phòng vắng tanh. Quái không biết chị đi đâu Anh liền quay ra đợi trưa chị về. Nhưng khi anh vừa ra phòng khách liền trông thấy trên chiếc bàn uống nước có tờ giấy gấp tư được dằn dưới một chiếc cốc thủy tinh. Anh vội vàng cầm tờ giấy lên xem. Chào anh Em đi lần này không biết khi nào gặp lại . Anh thấy bủn rủn hết cả chân tay. Giấc mơ ngày nào đã trở thành hiện thực. Lúc này anh muốn khóc mà không làm sao khóc được. Hai