tailieunhanh - Điếu văn

Trời đã bắt đầu ngả sang chiều nhưng ánh nắng vẫn rót xuống bỏng rát, nắng xuyên qua giàn nho rơi xuống như những trận mưa vàng. Hạ thẽ thọt: Thế chiều nay con có phải sang bên ấy không mẹ? Mẹ Hạ đứng dậy ném cái hốt rác vào góc sân rồi quay sang bảo: - Không sang để bố mày về mắng cho rát mặt à? Rồi mẹ Hạ nhìn sang bên hàng xóm, giọng nhỏ lại vừa nói vừa giậm chân: | Điêu văn Trời đã bắt đầu ngả sang chiều nhưng ánh nắng vẫn rót xuống bỏng rát nắng xuyên qua giàn nho rơi xuống như những trận mưa vàng. Hạ thẽ thọt Thế chiều nay con có phải sang bên ấy không mẹ Mẹ Hạ đứng dậy ném cái hốt rác vào góc sân rồi quay sang bảo - Không sang để bố mày về mắng cho rát mặt à Rồi mẹ Hạ nhìn sang bên hàng xóm giọng nhỏ lại vừa nói vừa giậm chân - Bố mày đúng là cái lão hâm nó ăn cắp ba ba nhà mình lộn cổ xuống ao chết thế mà ở bên ấy từ đêm hôm qua chẳng ngủ nghê gì. Đúng là vác tù và hàng tổng. Người thì có khỏe đâu cơ chứ Hạ tròn mắt nhìn mẹ mẹ Hạ quay lại - Đã thế lại còn một hai bắt tao điện thoại gọi mày về ngay để viết cho lão Tân cái điếu văn cho tử tế. Tao nhịn đói nhịn khát nuôi mày bằng ngần này có chữ có nghĩa trong đầu mà ấm vào thân chứ để cho mày lặn lội từ thành phố về viết điếu văn cho lão ấy chắc. Hạ hiểu ra cớ sự cô khẽ thở dài - Thôi mẹ ạ Âu cũng là cái số bác Tân mất thì mất rồi. Mẹ đừng nói vậy phải tội mà bố nghe được lại mắng cho. Mẹ Hạ nguây nguây đi vào vườn. Thực ra mẹ Hạ cũng chẳng phải hẹp hòi gì bà đã lam lũ cả đời mất con gà con còn đi tìm đỏ mắt nữa là ba ba. Mà cái lão Tân cũng tệ chẳng để cho chòm xóm ngơi mắt ngơi tai. Lão chẳng nghèo khó gì vậy mà cứ sểnh ra là y như rằng của nhà người ta lại biến thành của lão. Còn thì cứ dăm hôm ba ngày lão lại lôi vợ con ra đánh chửi xóm giềng can ngăn mãi cũng chán nên đành mặc kệ. Ao ba ba nhà Hạ xây kiên cố mấy năm nay ba ba được giá bố mẹ Hạ xây thêm một ao sát bên vườn nhà lão Tân đã xây tường cao rào cả lưới B40 xung quanh nhưng hôm trước trời mưa lớn ba ba bơi lên đậu trên hàng gạch xây xoay chiều thò ra so với bề mặt tường lão Tân nổi máu tham ra bắt trộm bỏ sang ao nhà lão. Không biết hí húi kiểu gì mà rơi xuống chết trong ao nhà Hạ. Lúc gọi điện cho Hạ mẹ Hạ bảo - Cái ao mới đào chắc phải lấp thôi con ạ. Thấy Hạ hỏi lại ngạc nhiên mẹ Hạ bảo - Rồi lão ám vong ở đấy cũng chẳng còn con nào mà nuôi đâu. Không lấp đi có ngày sạt nghiệp. May là có ông Quang đứng trên

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.