tailieunhanh - Thập tự hoa

Khi bước vào căn gác nhỏ, điều đầu tiên đập vào mắt anh là chiếc cửa sổ nhỏ xíu có vòm cong sát trên mái ngói. Căn gác đơn sơ không có vật gì đáng giá, trừ chiếc dương cầm khá cổ xưa, nơi cô bé học trò của anh loay hoay với các nốt nhạc. “Chú Thắng biết không, mỗi vật trong nhà mẹ cháu đều đặt cho một cái tên. Cây đàn này là Suối, cái nệm kia là Êm Êm”. “Còn cái cửa sổ tí hon này là gì?”. “Mẹ cháu gọi nó là Mắt Bão”. . | Thập tự hoa Trần Thùy Mai ÍKhi bước vào căn gác nhỏ điều đầu tiên đập vào mắt anh là chiếc cửa sổ nhỏ xíu có vòm cong sát trên mái ngói. Căn gác đơn sơ không có vật gì đáng giá trừ chiếc dương cầm khá cổ xưa nơi cô bé học trò của anh loay hoay với các nốt nhạc. Chú Thắng biết không mỗi vật trong nhà mẹ cháu đều đặt cho một cái tên. Cây đàn này là Suối cái nệm kia là Êm Êm . Còn cái cửa sổ tí hon này là gì . Mẹ cháu gọi nó là Mắt Bão . Thắng nhìn qua khung cửa sổ nhưng anh chỉ thấy bầu trời bình an. Dáng vẻ cô bé khi bấm các phím đàn giống như nghịch vọc những hạt cườm hay vỏ ốc lơ đãng nghịch ngợm. Đó là chuyện của hai năm trước khi Thắng mới bắt đầu dạy nhạc nơi đây. Bây giờ bé Mi mười hai tuổi. Khuôn mặt đã thoáng ửng một vẻ đẹp digan với đôi mắt có lông nheo đen mướt và đôi môi dày thơ ngây. Ngược lại người đàn bà mẹ đứa trẻ này dường như ngày một lặng lẽ đằm thắm hơn mặc những chiếc áo sẫm màu hơn. Rồi dường như Thắng chỉ còn nhìn thấy chị mặc một màu áo đen. Những chiếc áo đen cổ trái tim với cây thánh giá bạc dưới ngấn cổ xanh. Một người đàn bà cô quạnh sống đạm bạc lại dám mua đàn dương cầm và mời thầy về dạy cho con như một đại gia quý tộc. Hồi nhỏ tôi không được học nên tôi trở thành người mù nhạc vậy mà trớ trêu thay tôi lại thèm nghe nhạc vô cùng. Điều tâm nguyện của tôi là cậu làm sao giúp bé Mi sau này sung sướng hơn tôi . Thắng hiểu vẻ bùi ngùi sau lời nói của người đàn bà chị muốn con gái mình sẽ giàu có hơn chị bây giờ nên đã chuẩn bị cho con đôi cánh để bay từ căn gác hẹp ra ngoài thế giới. o o o Chú Thắng ơi chú dạy cháu đàn bài này nghe. Cháu thích . Thắng nhìn theo ngón tay nhỏ trên trang sách đầy nốt nhạc. Chú chưa dạy sao Mi biết mà thích Không phải Mi mà mẹ. Thỉnh thoảng mẹ vẫn hát cho cháu nghe . Aventura nghĩa là lãng du. Tự nhiên Thắng mỉm cười. Bài ca nói về những cuộc phiêu lưu trong khi người đàn bà luôn tự giam mình trong một góc bên cái khuôn dập tranh nho nhỏ. Chung quanh chị đầy những bức tranh lụa xinh xắn mà cứ hai tuần một lần .

TÀI LIỆU LIÊN QUAN
7    57    0
TỪ KHÓA LIÊN QUAN