tailieunhanh - "Hiểu lầm"
Những hiểu lầm vô tình nối tiếp, đã làm vấp những bước chân của hạnh phúc. Khi số mệnh bắt ta trả giá, tất cả đã trở nên muộn màng. Đây là một câu chuyện có thực và đầy nước mắt. 1. Mẹ ở quê lên Sau khi kết hôn hai năm, chồng tôi bàn với tôi đón mẹ lên ở chung để chăm sóc bà những năm tuổi già | ỉ í í í í í í í ỉ í í í íí íí íí íí m Hiểu lầm í í í í í í í í ỉ í í í í ỉ ỉ í í ỉ ỉ Những hiểu lầm vô tình nối tiếp đã làm vấp những bước chân của hạnh phúc. Khi số mệnh bắt ta trả giá tất cả đã trở nên muộn màng. Đây là một câu chuyện có thực và đầy nước mắt. 1. Mẹ ở quê lên Sau khi kết hôn hai năm chồng tôi bàn với tôi đón mẹ lên ở chung để chăm sóc bà những năm tuổi già. Chồng tôi mất cha từ ngày anh còn nhỏ mẹ chồng tôi là chỗ dựa duy nhất mẹ nuôi anh khôn lớn cho anh học hết đại học. Khổ đau cay đắng bốn chữ ấy vận đúng vào số phận mẹ chồng tôi Tôi nhanh chóng gật đầu liền đi thu dọn căn phòng có ban công hướng Nam phòng có thể đón nắng trồng chút hoa cỏ gì đó. Chồng tôi đứng giữa căn phòng ngập tràn nắng không nói câu nào chỉ đột ngột bế bổng tôi lên quay khắp phòng khi tôi giãy giụa cào cấu đòi xuống anh nói Đi đón mẹ chúng ta thôi . Chồng tôi vóc dáng cao lớn tôi thích nép đầu vào ngực anh cảm giác anh có thể tóm lấy cả thân hình mảnh mai bé nhỏ của tôi nhét vào trong túi áo. Mỗi khi chúng tôi cãi cọ và không chịu làm lành anh thường nhấc bổng tôi lên đầu quay tròn cho đến lúc tôi sợ hãi van xin anh thả xuống. Nỗi sợ hãi hạnh phúc ấy làm tôi mê mẩn. Những thói quen ở nhà quê của mẹ chồng tôi mãi không thể thay đổi. Tôi thích mua hoa tươi bày trong phòng khách mẹ chồng tôi sau này không nhịn được bảo Bọn trẻ các con lãng phí quá mua hoa làm chi Nào có thể ăn được như cơm . Tôi cười Mẹ trong nhà có hoa nở rộ tâm trạng mọi người cũng vui vẻ . Mẹ chồng tôi cúi đầu cằn nhằn chồng tôi vội cười Mẹ người thành phố quen thế rồi dần dần mẹ sẽ quen thôi . Mẹ chồng tôi không nói gì nữa nhưng mỗi lần thấy tôi mang hoa về bà vẫn không nhịn được hỏi mua hoa mất bao nhiêu tiền tôi nói thì bà chép miệng. Có lần thấy tôi xách túi lớn túi nhỏ đi mua sắm về bà hỏi cái này bao nhiêu tiền cái kia giá bao nhiêu tôi cứ kể thật thì bà chép miệng càng to hơn. Chồng tôi véo mũi tôi nói Đồ ngốc em đừng nói cho mẹ biết giá thật có phải đỡ hơn không . Cuộc sống hạnh phúc đã lẳng lặng .
đang nạp các trang xem trước