tailieunhanh - Dương Cầm Khóc

Tiếng dương cầm du dương trong đêm như xoá tan cái không khí lạnh giá của mùa đông. Tiếng đàn phát ra từ căn biệt thự lớn nằm nổi bật giữa khu phố vắng người, tuy buồn bã nhưng cũng đủ khiến những người tình cờ ngang qua căn nhà ấy cảm thấy ấm lòng, nó nhắm nghiền mắt thả hồn mình theo những phím nhạc, chỉ nhửng lúc ngồi đàn như thế này Dương mới có cảm giác thật sự bình yên. . | ỉ í í í í í í í ỉ í í í íí íí íí íí m Dương Câm Khóc ỉ í í í í í í í ỉ í í í í ỉ ỉ í í ỉ ỉ Tiếng dương cầm du dương trong đêm như xoá tan cái không khí lạnh giá của mùa đông. Tiếng đàn phát ra từ căn biệt thự lớn nằm nổi bật giữa khu phố vắng người tuy buồn bã nhưng cũng đủ khiến những người tình cờ ngang qua căn nhà ấy cảm thấy ấm lòng nó nhắm nghiền mắt thả hồn mình theo những phím nhạc chỉ nhửng lúc ngồi đàn như thế này Dương mới có cảm giác thật sự bình yên. Tiếng mở cửa của Khánh ko làm cho Dương chú ý Khánh nói vọng vào _Ba kêu ở dưới nhà kìa xuống mau lên Dương ko đáp vẫn ngồi đàn say sưa như ko có chiện bực mình nó hét _Xuống mau đi tối ngày đàn với sáo điếc tai wa Dương vừa đàn vừa nói với Khánh _Đợi đánh xong bản nhạc này đã đi ra ngoài đi Khánh giẫn dữ đi sồng sộc lại phía Dương đập tay lên phím đàn Âm _Tui ko mún nghe làm gì tui Nói xong Khánh tính bỏ ra khỏi phòng nhưng bị Dương kéo tay _Đừng có chạm vào cây đàn của tôi mau xin lỗi nó đi Khánh bổng bật 1 tràn cười thô lỗ _hahahaha đồ khùng Và cứ thế ôm bụng cười sằng sặc Dương tiến tới nắm cố áo Khánh _Mày ăn nói với tao như thế đó hả mày có còn coi tao là. Vừa lúc đó ông Hoàng bước vào _2 đứa làm gì mà um sùm vậy Ông thấy Dương đang nắm cố áo Khánh mặt mày băng giá ko cần hỏi rõ nguyên nhân ông đã hất Dương ra 1 bên _Chơi với đám côn đồ đó rồi mày biến thành du côn hồi nào vậy nó là e trai mày đó là cháu đích tôn của nhà họ Vũ này đó nó mà có mệnh hệ gì thì sao hả. Bị bất ngờ bởi cú đẫy Dương loạn choạn ngồi xuống ghế _Con ko phải họ Vũ sao Ông Hoàng gạt ra _Thì là họ Vũ nhưng mày lại là con gái nữ sinh ngoại tộc mà dù có làm gì thì vẫn là 1 đứa con gái vô dụng thôi Dương ngồi bật dậy _Con ko vô dụng Ông Hoàng cười lớn _Tối ngày đàn điếc như mày thì có ích hả Dương vẫn cố _Ko phải đàn điếc mà là nghệ thuật đó ba hiểu ko Ông Hoàng cười phẩy _Nghệ thuật kiếm tiền thì tao biết chứ ba cái nghệ thuật gì đó của mày chỉ là .