tailieunhanh - Bạn cũ

Dạo ấy khuôn mặt Hải trông đầy đặn, bầu bĩnh, cặp mắt long lanh tràn đầy nhựa sống, môi lúc nào cũng đỏ mọng như con gái, nhất là vào những hôm nắng hanh giữa mùa đông giá lạnh. Thế mà bây giờ. Mấy bữa nay thành phố đã bắt đầu náo nhiệt, một phần bởi dòng người đi sắm tết, một phần bởi cái không khí hồ hởi phấn khởi của cái tết đầu tiên sau ngày tái lập tỉnh. Chúng tôi tình cờ gặp nhau bên tiệm sửa xe đạp, trong cái thành phố biển miền Trung cách. | Bạn cũ Dạo ấy khuôn mặt Hải trông đầy đặn bầu bĩnh cặp mắt long lanh tràn đầy nhựa sống môi lúc nào cũng đỏ mọng như con gái nhất là vào những hôm nắng hanh giữa mùa đông giá lạnh. Thế mà bây giờ. Mấy bữa nay thành phố đã bắt đầu náo nhiệt một phần bởi dòng người đi sắm tết một phần bởi cái không khí hồ hởi phấn khởi của cái tết đầu tiên sau ngày tái lập tỉnh. Chúng tôi tình cờ gặp nhau bên tiệm sửa xe đạp trong cái thành phố biển miền Trung cách xa vùng trung du quan họ nơi chúng tôi đi sơ tán hồi chiến tranh phá hoại của Mỹ đến hàng ngàn cây số. Tôi nhìn người đàn ông với khuôn mặt khắc khổ nước da tai tái cặp môi thâm của những người sốt rét đôi mắt sắc sảo đăm chiêu pha chút mệt mỏi trong bộ quân phục bạc màu đi dép cao su ngồi hút thuốc trên chiếc ghế dài cạnh gốc phượng vĩ. Một nét quen quen thoáng qua nhưng tôi không thể nào nhớ nổi người đó là ai. Cả hai ngồi im lặng trên ghế hút thuốc người đàn ông thỉnh thoảng lại liếc sang phía tôi và điều đó lại càng làm tôi bứt rứt. Khi điếu thuốc chỉ còn lại một mẩu nhỏ người đó vung tay búng mẩu thuốc xuống đường rồi quay hẳn sang phía tôi nhìn thẳng vào mắt tôi và hỏi bằng một giọng như khẳng định - Xin lỗi anh có phải là Định Định cận Thế là rõ Chỉ cần nghe cái âm điệu của vùng trung du quan họ và cái biệt danh Định cận là tôi liền nhớ ngay ra người trước mặt mình là ai. Đã có thời chúng tôi là bạn thân của nhau cùng đi nhổ trộm khoai của hợp tác xã về luộc trong những buổi tối ôn thi chụm đầu bên nhau cùng giải một bài toán khó cùng đắp chung một chiếc mền bên ngoài còn tủ thêm chiếc chiếu cho đỡ lạnh. Có thể mọi người cho tôi là một kẻ bạc bẽo bởi một người bạn thân như vậy mà không nhận ra nhưng công bằng mà nói tôi không nhận ra Hải vì cậu ta đã thay đổi quá nhiều. Thấy dáng vẻ sửng sốt của tôi người đàn ông bật cười vui vẻ tiếp - Hà hà. thế là tôi đã nhận ra ông trước chẳng qua vì ông không thay đổi mấy chỉ trắng và béo ra - ngừng một lát anh tiếp - Và không đeo kính nữa. Trí nhớ của tôi như tờ giấy ảnh ngâm .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.