tailieunhanh - Những người uống trà

Có ba người bên trong căn phòng nhỏ ấy, căn phòng tập thể dành cho cán bộ độc thân, rộng không đến mười mét vuông. Cửa phòng đóng kín, để chỉ có họ với nhau, cùng những đồ dùng khiêm tốn. Một cái giường cá nhân bằng gỗ tạp đồ mộc. Một cái tủ nhỏ đựng quần áo cũng bằng gỗ tạp nhưng có đánh qua một lớp vec-ni mỏng. Một cái bàn viết nhỏ có hai ghế dựa, trên thành vắt hai chiếc áo khoác của khách. Hai cái kệ khá lớn đóng cao trên tường, ngổn ngang sách. | Ngô Thị Kim Những người nông trà Có ba người bên trong căn phòng nhỏ ấy căn phòng tập thể dành cho cán bộ độc thân rộng không đến mười mét vuông. Cửa phòng đóng kín để chỉ có họ với nhau cùng những đồ dùng khiêm tốn. Một cái giường cá nhân bằng gỗ tạp đồ mộc. Một cái tủ nhỏ đựng quần áo cũng bằng gỗ tạp nhưng có đánh qua một lớp vec-ni mỏng. Một cái bàn viết nhỏ có hai ghế dựa trên thành vắt hai chiếc áo khoác của khách. Hai cái kệ khá lớn đóng cao trên tường ngổn ngang sách lẫn báo hình như lúc nào cũng vừa bị xáo lên chớ chưa từng được sắp xếp cho gọn lại. Họ thu cả chân lên chiếc giường đã được trải thêm một chăn bông cũ bọc vải xanh sậm còn ở một đầu giường là chiếc chăn mới bọc vải hoa cuộn tròn lại dưới chiếc gối dài. Chủ nhà ngồi ngoài cùng thong thả rời khỏi chỗ bước đến cạnh chiếc ấm chờ chừng một phút nữa rồi mới nhấc ấm lên tắt lửa và xách ấm nước đến cạnh giường. Anh rót vào chiếc phích nhỏ để sẵn cạnh đấy đậy ngay lại tráng một lớp nước vào chiếc ấm đất nung đổ ra chén rồi dùng chiếc thìa nhỏ múc từ một hộp thiếc cho vào ấm rưới một số nước vừa đủ và đặt trả ấm nhôm lên rề-sô. Khi ước lượng thời gian đã đủ cho trà ngấm chủ nhà bắt đầu rót nước ra chén động tác nhanh và gọn khác hẳn trước như sợ chậm thêm phút nào sẽ làm hao phí làn hương ấm áp và thơm tho đang hối hả vươn lên từ lòng những chiếc chén con. Chủ nhà mở đầu bằng một giọng rất trầm thứ giọng trầm nhưng không phải để nói to giữa đám đông mà chỉ để thì thầm nói những điều tâm sự sâu kín với một vài người. Lúc đó đã khoảng chín giờ một buổi sáng chủ nhật. Đôi khi người ta cứ tự trách mình vì những chuyện không đâu. mà thực ra cũng chẳng phải không đâu. Những điều như vậy vẫn thường chi phối con người ta không kém gì những chuyện lớn lao khác. Tay anh bưng chén trà đưa lên như định uống lại ở lưng chừng như vừa chợt nhận ra trong làn khói trà ẻo lả một cái gì khác lạ. Trên gương mặt chữ điền của người đàn ông bốn mươi tuổi đôi mắt tinh anh khá đẹp kia bỗng trầm ngâm một nét buồn giống như một .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.