tailieunhanh - Một sức mạnh trường cửu của tình phụ tử
Lúc con lên ba tuổi, bố kể cho con nghe câu chuyện về ông Thần Tự nhiên sinh ra muôn loài, ông Thần Sấm có những hạt sét như viên bi bỏ vào túi và khi nó rơi thì gây ra những tiếng đùng đoàng lúc mưa dông. Thần Lửa do hắt xì không bịt miệng nên gây ra hạn hán, cháy rừng Những câu chuyện thần thoại bố kể con nghe không bao giờ tìm thấy trong bách khoa, từ điển. Đó là thần thoại của riêng bố và con. Lúc con bốn tuổi, cả ngày bố kể. | Một sức mạnh trường cửu của tình phụ tử Lúc con lên ba tuổi bố kể cho con nghe câu chuyện về ông Thần Tự nhiên sinh ra muôn loài ông Thần Sấm có những hạt sét như viên bi bỏ vào túi và khi nó rơi thì gây ra những tiếng đùng đoàng lúc mưa dông. Thần Lửa do hắt xì không bịt miệng nên gây ra hạn hán cháy rừng. Những câu chuyện thần thoại bố kể con nghe không bao giờ tìm thấy trong bách khoa từ điển. Đó là thần thoại của riêng bố và con. Lúc con bốn tuổi cả ngày bố kể con nghe những câu chuyện sử ta sử Tàu. Gần mộ bà có một cột mốc bằng đá trơ gan cùng tuế nguyệt người ta bảo đó là mộ vợ thứ tám của Mã Viện. Từ Mã Viện bố kể cho con nghe về Bà Trưng Bà Triệu và các anh hùng dân tộc. Mỗi câu chuyện bố đều kết luận một câu và bảo con học thuộc. Con đã học thuộc nó như trẻ con đọc đồng dao mà cứ ngỡ những nhân vật lịch sử ấy sống cùng thời với nhau. Bằng những câu chuyện kể bố đã hun đúc nên tình yêu đất nước và niềm tự hào dân tộc trong tâm hồn con. Lúc con năm tuổi bố dạy con đọc thơ Tố Hữu và Nhật ký trong tù. Bài thơ đầu tiên trong đời con thuộc làBác ơi. Phần thi năng khiếu của con trong chương trình Bé khỏe bé ngoan là đọc thuộc một bài thơ và con đã đọc Mới ra tù tập leo núi thay vì một bài thơ thiếu nhi như những đứa bạn cùng trang lứa. Con đã học tập bố đến mức có lỗi với cô giáo con không thuộc một bài thơ thiếu nhi nào trong chương trình học mẫu giáo của mình. Mùa lũ năm 1988 bãi chìm trong biển nước bố đưa chị em con đi xem lũ không phải vì nuông chiều mà vì muốn các con được chứng kiến những điều từ thực tế. Trong ánh mắt ngây thơ của con lúc bấy giờ lũ thật là đẹp thật là kỳ vĩ. Dòng sông Lam xanh ngơ ngắt thường ngày đã biến thành màu đỏ ối đầy những mái nhà những trâu bò lợn gà từ thượng nguồn trôi dạt về xuôi. Con đâu hay niềm vui sự hào hứng phấn khích của con là nỗi đau là mất mát của những người sống ven đê để sau mùa lũ họ phải gánh cả tên làng trong những chuyến di dân . Năm con học lớp 4 học lớp đặc biệt của huyện xa nhà tới hơn 10 cây số những ngày
đang nạp các trang xem trước