tailieunhanh - Phân tích doạn thơ kiều ở lầu ngưng bích

Từ một thiếu nữ tài sắc sống trong cảnh "êm đềm trước rủ màn che". Kiều đã trở thành món hàng trong màn mua bán của Mã Giám Sinh và giờ nàng đang sống trong cô đơn, nhớ thương đau buồn, lo âu nơi lầu Ngưng Bích. Hai mươi hai câu thơ trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích đã thể hiện rõ bức tranh tâm cảnh của kiều. Sống nơi lầu Ngưng Bích là kiểu sống trong sự cô đơn tuyệt đối: "Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung Bốn. | T 1 S - J 1 1 J 1 . 1 À 1À 1 r 1 Phân tích doạn thơ kiêu ở lầu ngưng bích Từ một thiếu nữ tài sắc sống trong cảnh êm đềm trước rủ màn che . Kiều đã trở thành món hàng trong màn mua bán của Mã Giám Sinh và giờ nàng đang sống trong cô đơn nhớ thương đau buồn lo âu nơi lầu Ngưng Bích. Hai mươi hai câu thơ trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích đã thể hiện rõ bức tranh tâm cảnh của kiều. Sống nơi lầu Ngưng Bích là kiểu sống trong sự cô đơn tuyệt đối Trước lầu Ngưng Bích khóa xuân Vẻ non xa tấm trăng gần ở chung Bốn bề bát ngát xa trông Cát vàng cồn nọ bụi hồng dặm kia Bẽ bàng mây sớm đèn khuya Nửa tình nửa cảnh như chia tấm lòng. Kiều bị giam lỏng ở lầu Ngưng Bích hai chữ khóa xuân đã nói lên điều đó. Khóa xuân ở đây không phải nói tới những cô gái còn cấm cung mà là sự mỉa mai chua xót cho thân phận nàng kiều. Nàng trơ trọi giữa thời gian mênh mông không gian hoang vắng trong hoàn cảnh tha hương cô đơn giờ lại bị đầy vào chốn lầu xanh ô nhục. Trong cảnh ngộ như thế. Kiều chỉ còn biết lắng nghe tiếng nói từ sâu thẳm lòng mình. Tâm trạng Kiều trải ra theo cái nhìn cảnh vật. Nhìn lên trên là vầng trăng đơn côi nhìn xuống mặt đất thì bên là cồn cát nhấp nhô lượng sóng bên là bụi hồng cuốn xa hàng vạn dặm. Lầu Ngưng Bích là một chấm nhỏ giữa thiên nhiên trơ trọi giữa mênh mang trời nước. Cái lầu cao ngất nghểu trơ trọi ấy giam hãm một thân phận trơ trọi. Không một bóng người không một sự chia sẻ chỉ có một thiên nhiên câm lặng làm bạn. Kiều chỉ có một mình để tâm sự để đối diện với chính mình. Trong cái không gian rợn ngợp và thời gian dài dặc quẩn quanh mây sớm đèn khuya gợi vòng tuần hoàn khép kín của thời gian tất cả như giam hãm con người như khắc sâu thêm nỗi đơn côi khiến Kiều càng thấy bẽ bàng chán ngắn buồn tủi. Sớm và khuya ngày và đêm Kiểu thui thủi một mình nơi đất khách quê người nàng chỉ còn biết làm bạn với mây và đêm. Trong nỗi cô đơn tuyệt đối ấy lòng Kiều dồn tới lớp lớp những chua xót. Buồn vì cảnh hoang vu rợn ngợp và buồn vì ái tình riêng khiến lòng như

TỪ KHÓA LIÊN QUAN