tailieunhanh - Đò ơi
Buổi chiều, trời thấp và nhiều mây. Mưa phùn bàng bạc, ẩm lạnh. Chiếc lò gạch giữa đồng giờ chỉ là một khối mờ mờ không rõ nét. Vùng này gần biển nên lắm sương mù, cả những ngày nơi khác trời quang mây tạnh Dòng sông Cấm cũng biến mất trong màn sương bàng bạc ấy, dù nó nằm đâu đó không xa trước mặt. | Đò ơi Buổi chiều trời thấp và nhiều mây. Mưa phùn bàng bạc ẩm lạnh. Chiếc lò gạch giữa đồng giờ chỉ là một khối mờ mờ không rõ nét. Vùng này gần biển nên lắm sương mù cả những ngày nơi khác trời quang mây tạnh Dòng sông Cấm cũng biến mất trong màn sương bàng bạc ấy dù nó nằm đâu đó không xa trước mặt. Tiếng gọi đò ơi chắc phải vất vả lắm mới vượt qua được khoảng cách từ người gọi đến người nghe. Phía dưới làng Vĩnh Lợi khoảng cây số có bến đò Ngự. Bến đò có từ ngày xa xưa thời chiến tranh khá nhộn nhịp vì nhu cầu vận chuyển hàng và người ra tiền tuyến thậm chí có cả chiếc phà con giờ hết chiến tranh nó trở lại như cũ buồn buồn và ngái ngủ. Chèo đò chở khách sang sông là cô Lành con bà Thắm ở làng Mít bên kia sông một cô gái ít nói có nét mặt sạm nắng và khô ráp như chiếc đò của cô. Nhưng cô xinh ít ra là ưa nhìn. Anh giáo làng Trần Văn An cứ cách một ngày đi đò của cô một lần. Anh người làng Vĩnh Lợi và là giáo viên trường tiểu học ở đó nhưng bà con bên ngoại lại ở làng Mít. Thực ra anh không có nhu cầu thăm viếng họ hàng nhiều đến thế. Anh đi đò là cốt được nhìn cô Lành. Hình như anh mê cô từ lần đầu mới gặp khi ngồi trên mép thuyền ngắm nhìn khuôn mặt trái xoan lấm tấm mồ hôi và các đường cong mềm mại trên cơ thể trẻ trung của cô. Vì nhút nhát và hay xấu hổ anh không nhìn lên ngực cô nhưng vẫn đoán biết đôi vú của cô cũng rất đẹp. Thậm chí anh còn hình dung chúng khi cô tắm. Vì tính nhút nhát và hay xấu hổ ấy ba tháng dài trôi qua mà anh giáo làng không dám cũng không biết bày tỏ tình cảm của mình thế nào. Tháng thứ tư thì người ta xây chiếc cầu ximăng bắc qua sông và cô Lành hết việc. Tháng thứ năm cô lấy chồng lấy một anh vừa đi lao động xuất khẩu bên Trung Đông về. Chính mắt anh nhìn thấy hôm cưới chú rể chở cô dâu về làng mình cách làng Vĩnh Lợi hai làng nữa về phía tây trên chiếc xe Suzuki đít vuông anh ta mới mua. Loại xe này trên thành phố người ta hay dùng để chở thịt lợn. Theo sau là rất nhiều xe máy của hai họ. Vậy là cô Lành đi lấy chồng bỏ lại đằng .
đang nạp các trang xem trước