tailieunhanh - Về Khua Nỗi Nhớ

về khua nỗi nhớ bên ngày trầm luân .(PN) Qua khỏi chiếc cầu nhỏ không tay vịn, ghép sơ sài những mảnh gỗ thông mầu xám đục, cô không kìm hãm được tiếng kêu ngạc nhiên: Trước mặt, bên cạnh , sau lưng. nắng thu no óng mật, roi rói tràn ngập khu rừng Cypress. Nắng nương theo tàng lá nhỏ ngả ngớn trên những dây leo Spanish mầu sáng bạc. Hàng hàng nối tiếp, thân cây ngất nghểu, rễ xòe khuỳnh cao chắc nịch, nhánh cây lá chìa ngang như bước chào duyên dáng của người vũ công trong. | Nhật Nguyễn về Khua Nỗi Nhớ về khua nỗi nhớ bên ngày trầm luân . PN Qua khỏi chiếc cầu nhỏ không tay vịn ghép sơ sài những mảnh gỗ thông mầu xám đục cô không kìm hãm được tiếng kêu ngạc nhiên Trước mặt bên cạnh sau lưng. nắng thu no óng mật roi rói tràn ngập khu rừng Cypress. Nắng nương theo tàng lá nhỏ ngả ngớn trên những dây leo Spanish mầu sáng bạc. Hàng hàng nối tiếp thân cây ngất nghểu rễ xòe khuỳnh cao chắc nịch nhánh cây lá chìa ngang như bước chào duyên dáng của người vũ công trong điệu kết thúc. Mùa thu lá chuyển vàng lót thảm. Trơ trọi trên cành từng lớp dây leo rủ bám phủ lơ lửng trong thinh không vô vàn lớp tóc rối lười chải. Phía xa hơn xa hơn ngoài chùm tóc rối muôn nghìn sợi dây leo mỏng manh theo cành tua tủa che đỡ những vạt áo bươm rách như lá và cành kia đang khóc chừng cho mùa thu về rừng thưa rời lá vội. Ngôi nhà gỗ đơn sơ cửa viền xanh nằm khuất sau hồ. Cửa mở. Ven tường lấm tấm mấy cụm hoa vàng. Cô đưa mắt nhìn quanh. Anh xuất hiện từ mé sông đầu đội mũ tay vung vẩy chiếc cần câu. Hình như khuôn miệng hay nói cười kia đang huýt gió. Anh bước như lao về phía cô. Đâu đó rừng xôn xao xanh ngời nắng gió. Cô yêu quá nét trẻ trung nơi anh. Yêu đôi mắt nồng nàn gom hết thẩy mùa thu vàng rực xung quanh. Trong vòng tay mạnh mẽ của anh cô như được khoác thêm chiếc áo lụa mới nhẹ nhàng thênh thang mà không lần nào cùng mang một cảm giác tương tự. Cô hỏi khi mắt nhìn hai ống quần jeans nhẹp nước Anh câu cá ra sao Một con cá to lắm. Anh thèm ăn món cá hấp với nấm hương của em. Em về lại chuyến bay mười giờ. Chỉ có mười hai tiếng cho anh thôi. Đừng nói với anh chuyện đó. Cô nắm tay anh. Lá khô vàng sẫm khua rộn ràng dưới chân. Cô giang tay hít thở hơi hướng đất trời bằng nỗi háo hức rất trẻ con. Khi mùa thu cởi lần từng cúc áo thả qua tầng mây chút nắng dịu dàng gạn lọc và đổ xuống trần gian ngọn gió ngòn ngọt âm ẩm nước thì sao không mở lòng đón nhận nó thật thà như thuở tình mới lớn. Chẳng phải vượt ngàn dặm tìm nhau cô cũng chỉ mong .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN