tailieunhanh - Một chút gì để nhớ

Hắn thức dậy vì nắng sáng rọi thẳng vào mặt, đêm qua cửa sổ quên không đóng. Đè chiếc gối ôm lên mắt, hắn cố ngủ lại nhưng mãi không tiếp tục được, nắng đã bắt đầu nóng ran trên người, mồ hôi rìn rịn dưới lưng. Hắn giơ tay lên xem giờ theo thói quen, dù biết chẳng để làm gì, không đi làm, không chợ búa cơm nước. Hai chiếc kim ngắn dài của đồng hồ chụm đầu nhau ở con số 12. | Một chút gì để nhớ Hắn thức dậy vì nắng sáng rọi thẳng vào mặt đêm qua cửa sổ quên không đóng. Đè chiếc gối ôm lên mắt hắn cố ngủ lại nhưng mãi không tiếp tục được nắng đã bắt đầu nóng ran trên người mồ hôi rìn rịn dưới lưng. Hắn giơ tay lên xem giờ theo thói quen dù biết chẳng để làm gì không đi làm không chợ búa cơm nước. Hai chiếc kim ngắn dài của đồng hồ chụm đầu nhau ở con số 12 không nhúc nhích. Hắn nhăn nhó. Swatch xịn hay dỏm Vặn lắc một hồi không ăn thua hắn cáu kỉnh ném nó vào góc tường. Dây đi đằng dây máy đi đằng máy. Tan tành. Cảm giác bất an đầy ắp trong đầu hắn thở phì phò lẩm bẩm - Không lẽ điềm báo tới lúc chầu Diêm Vương Trời ơi Dưới cửa sổ bỗng vọng lên tiếng dạ rõ to. Hắn giật mình nằm im nghe ngóng. Ông Trời biết dạ Tiếng nói lại lao xao. Hắn nhổm dậy chồm ra cửa nhìn xuống. Bên kia rào nhà hắn khu vườn xanh um lung linh trong nắng hai phụ nữ đang lui hui xới đất nhổ cỏ một tóc đen thắt bím và một tóc bạc khăn rằn. Có vẻ là hai bà cháu. Họ nói chuyện với nhau không mắc mớ gì tới ông Trời của hắn. Hắn giễu mình. Làm như nỗi lòng thấu được trời xanh không bằng. Còn khuya nhé bạn Chợt ngẩng lên bắt gặp cái nhìn lom lom của hắn tóc bím chớp mắt khe khẽ gật đầu. Không rút lui kịp hắn đành nhếch mép cười đáp lễ rồi thụt vào ngồi phịch xuống giường ngỡ ngàng cái miệng vẫn giữ nguyên nụ cười meo méo. Nụ cười có đối tượng đầu tiên kể từ ngày về đây ở ẩn. Hắn xé tờ lịch bướm trên đầu giường nhẩm đếm. Ngày thứ bảy con số tượng trưng cho sự huyền bí hạnh phúc và tai ương . Ngày hôm nay đã bắt đầu khác hơn so với hôm qua hôm kia hôm kìa hôm kỉa. o0o Ngoài phố mùa đông đôi môi em là đốm lửa hồng. Ru đời đi nhé cho ta nương nhờ lúc thở than. Chân đi nằng nặng hoang mang. Chiếc xe kem đi qua tiếng hát Khánh Ly mênh mang trong chiều vắng làm hắn nao nao rã rượi. Đôi môi nào là đốm lửa hồng cho mình Hắn lục lạo bộ nhớ những gương mặt cũ lần lượt trở lui môi A lạnh the mùi chewing gum môi B lúc nào cũng bóng nhẫy môi C bầm đen vì khoái model Hàn Quốc môi D bầu .