tailieunhanh - TRUYỆN NGẮN "ĐÔI MẮT" CỦA NAM CAO

Nghĩ lại những thành tựu văn học nước ta từ sau Cách mạng tháng Tám đến những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp, không ai không nhớ đến truyện ngắn Đôi mắt của Nam Cao. Những sáng tác hồi ấy, vừa phục vụ kịp thời, vừa đứng lại được với thời gian như Đôi mắt phải nói rằng chưa có bao nhiêu. Truyện Đôi mắt đã tạo ra một nhân vật khó quên được: văn sĩ Hoàng. Mỗi lần đọc lại tác phẩm, gặp lại nhân vật này, tôi cứ phải bật cười một mình và thầm thốt. | TRUYỆN NGẮN ĐÔI MẮT CỦA NAM CAO Nghĩ lại những thành tựu văn học nước ta từ sau Cách mạng tháng Tám đến những ngày đầu của cuộc kháng chiến chống Pháp không ai không nhớ đến truyện ngắn Đôi mắt của Nam Cao. Những sáng tác hồi ấy vừa phục vụ kịp thời vừa đứng lại được với thời gian như Đôi mắt phải nói rằng chưa có bao nhiêu. Truyện Đôi mắt đã tạo ra một nhân vật khó quên được văn sĩ Hoàng. Mỗi lần đọc lại tác phẩm gặp lại nhân vật này tôi cứ phải bật cười một mình và thầm thốt lên Chà cái anh chàng này y như một người có thật mà mình đã gặp ở đâu rồi vậy Những nhân vật có phẩm chất nghệ thuật như vậy thường giống nhau ở đặc điểm này có những chi tiết có vẻ rất ngẫu nhiên thậm chí vô nghĩa nữa vậy mà không thể hình dung ra nhân vật ấy đúng như bản chất của nó nếu gạt đi những chi tiết ấy. Nghĩa là rất ngẫu nhiên mà lại rất tất yếu. Có vẻ vô nghĩa đấy nhưng không có không được. Trong Đôi mắt Độ lần nào đến nhà Hoàng cũng bắt gặp một con chó bécgiê. Ở Hà Nội cũng thế ở nơi tản cư cũng vậy. Điều ấy có gì là tất yếu đâu Ây thế nhưng chúng ta không thể hình dung ra cái anh văn sĩ kiêm chợ đen này đúng như kiểu người và cung cách sống của anh ta nếu không có hình ảnh cái con chó giống Đức to lớn ấy. Cũng như anh ta nhất thiết phải có thân hình to béo nặng nè bước đi thong thả khệnh khạng bơi hai cánh tay ngắn ngủi kềnh kệnh ra hai bên nhất thiết phải mặc bộ áo quần ngủ màu xanh nhạt phủ lên ngoài một cái áo len trắng quá chật nhất thiết phải có một cái vành móng ngựa ria cắt xén ngăn ngắn trên mép nhất thiết phải ngả người ra phía sau và kêu lên những tiếng lâm li trong cổ họng khi nhận ra người bạn cũ nhất thiết phải cười cùng cục trong cổ như con gà trống. . Điều thú vị ở đây là những chi tiết kia không chỉ làm cho nhân vật trở thành cụ thể sinh động hay nói như các nhà lý luận văn học không chỉ đóng vai trò cá thể hoá cá tính hoá nhân vật. Chúng còn thể hiện một cách sâu sắc bản chất xã hội của tính cách nghĩa là đem đến cho nó giá trị điển hình. Phải nói rằng bản .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN