tailieunhanh - Đi tìm bình yên

tâm bước đi trên vỉa hè một cách chậm rãi, bóng của tâm đổ dài dưới ánh sáng của ngọn đèn đường, vừa đi cô vừa đưa đôi mắt ưu buồn của mình nhìn dòng xe cộ đang đua nhau lướt qua thật nhanh vì trời đang bay lất phất những hạt mưa bụi, như báo trước cho trận mưa đầu mùa sắp đổ xuống cái thành phố đang nóng bức suốt mấy tháng nay. Rồi những giọt mưa bắt đầu nặng hạt dần. | w w w fv fv fv fv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv Wlv W1V Đi tìm bình yên w w w fv fv fv fv ww ww ww ww ww ww ww tâm bước đi trên vỉa hè một cách chậm rãi bóng của tâm đổ dài dưới ánh sáng của ngọn đèn đường vừa đi cô vừa đưa đôi mắt ưu buồn của mình nhìn dòng xe cộ đang đua nhau lướt qua thật nhanh vì trời đang bay lất phất những hạt mưa bụi như báo trước cho trận mưa đầu mùa sắp đổ xuống cái thành phố đang nóng bức suốt mấy tháng nay. Rồi những giọt mưa bắt đầu nặng hạt dần mọi người trên đường càng vội vã hơn đường phố vắng dần nhưng tâm thì vẫn cứ bước đi một cách chậm rãi và từ tốn. từ lúc rời khỏi nhà tâm đã bước đi như thế suốt một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa dừng lại. lẽ ra giờ này tâm đang ngồi trong lớp học vi tính nhưng làm sao tâm có thể ngồi học khi mà đầu óc tâm quay cuồng với mớ hỗn độn những dòng suy tư về bản thân gia đình bạn bè và mọi thứ xung quanh những suy nghĩ cứ quay cuồng lướt qua hok chuyện này ra chuyện nào làm tâm cảm thấy bế tắc và bất lực trước cuộc sống. .những người nào đã từng trải qua như tâm thì đều hiểu rằng đó là một cảm giác tồi tệ. tâm được sinh trưởng trong một gia đình mang nặng tính chất trọng nam khinh nữ ba tâm là con trai duy nhất trong gia đình khi mẹ tâm có thai tâm ông nội tâm đã hết sức chiều chuộng và chăm sóc mẹ tâm chu đáo họ mong chờ đến ngày nhìn thấy mặt đứa cháu đích tôn. Ngày mẹ tâm khai hoa nở nhụy thì cả nhà đều đi làm hết may nhờ có người hàng sớm chở mẹ tâm đến bệnh viện. ba và ông nội vừa về hay tin là mẹ sắp sinh thì lặp tức đón xe vào bệnh viện khi vào đến nơi thì bà đã hạ sinh ra tâm nhìn nghe bác sĩ nói tâm là con gái thì ông nội thất vọng trở về nhà chẳng hề có một tiếng hỏi thăm gì hai mẹ con tâm. Còn ba tâm chẳng nói gì nhưng trên nét mặt hiện hẳn nét buồn buồn. khi ta sinh ra mà hok được như mong đợi của mọi người thì đó cũng là một cái tội đối với họ. tuy tâm là con gái nhưng dù sao đi nữa dũng là con cháu của ông nên hok thể thờ ơ được nhất là khi đó tâm rất bụ bẫm và dễ thương. Thỉnh thoảng nội cũng ôm tâm