tailieunhanh - Chuyen doi thuong...!!!

Đây là một câu chuyện đời thường, cảm động của nhà văn Nghị Minh (Trung Quốc). Hai nhân vật chính trong truyện đă trải qua những ngộ nhận, bi kịch để cuối cùng nhận ra nhau khi một người không c̣n nữa trên đời. Cưới nhau được hai năm, chồng tôi bàn với tôi về quê đón mẹ anh lên ở với chúng tôi để bà được sống an nhàn những ngày cuối đời. Bố anh ấy mất sớm từ khi anh c̣n nhỏ, nên bà mẹ gửi gắm tất cả mọi hy vọng vào anh, một ḿnh bà chắt chiu. | KKKKKKKKKKKKKKKKKK Chuyen doi thuong. KKKKKKKKKKKKKKKKKK Đây là một câu chuyện đời thường cảm động của nhà văn Nghị Minh Trung Quốc . Hai nhân vật chính trong truyện đă trải qua những ngộ nhận bi kịch để cuối cùng nhận ra nhau khi một người không cn nữa trên đời. Cưới nhau được hai năm chồng tôi bàn với tôi về quê đón mẹ anh lên ở với chúng tôi để bà được sống an nhàn những ngày cuối đời. Bố anh ấy mất sớm từ khi anh cn nhỏ nên bà mẹ gửi gắm tất cả mọi hy vọng vào anh một mnh bà chắt chiu thắt lưng buộc bụng nuôi anh khôn lớn cho tới ngày học xong đại học. Tôi đồng ư ngay và lập tức dọn dẹp dành riêng cho bà căn phng có ban công hướng Nam vừa có thể sưởi nắng vừa có thể bày vài chậu cây cảnh. Bước vào căn phng chan ha ánh sáng vừa dọn xong anh ấy chẳng nói chẳng rằng bất chợt bế xốc lấy tôi và quay một vng quanh phng. Khi tôi sợ quá cào cấu anh xin anh bỏ xuống th anh bảo - Nào chúng mnh về quê đón mẹ nhé Chồng tôi cao lớn cn tôi th bé nhỏ và thích được nép đầu vào ngực anh. Những lúc ấy tôi có cảm giác như anh có thể nhét gọn tôi vào túi áo. Những bận hai người tranh căi nhau mà tôi không chịu thua anh bèn nhấc bổng tôi lên ngang đầu và quay tít cho đến khi tôi sợ hết hồn xin anh buông tha mới thôi. Tôi thích cái cảm giác vừa sợ vừa sung sướng ấy. Mẹ anh sống ở thôn quê lâu năm nên rất khó có thể sửa ngay được những tập quán của người nhà quê. Chẳng hạn thấy tôi hay mua hoa tươi bày ở phng khách bà có vẻ khó chịu. Cực chẳng đă một hôm bà bảo - Các con thật chẳng biết chi tiêu g cả. Hoa có ăn được đâu mà mua làm g kia chứ Tôi cười - Mẹ ơi trong nhà có hoa tươi nở rộ th ai nấy đều vui vẻ cả. Bà cúi đầu lầu bầu g g đấy. Chồng tôi bảo - Đây là tập quán của người thành phố mẹ ạ. Lâu ngày mẹ sẽ quen thôi. Bà không nói g nữa nhưng sau đấy mỗi bận thấy tôi mua hoa về bao giờ bà cũng không thể im lặng mà cứ hỏi mua hết bao nhiêu tiền. Khi tôi nói giá cả th bà .

crossorigin="anonymous">
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.