tailieunhanh - Chuyện 1 người gay

Đêm. Gió lạnh từng cơn thổi qua vai làm nó rùng mình. Căn phòng lặng im khóa chặt, đủ để có một khoảng không yên tĩnh bao trùm lấy nó. Cửa sổ vẫn còn mở. Gió lạnh từng cơn ùa qua khung cửa, tràn vào. Tê tái. Nó nhìn vô hồn vào khoảng không tĩnh mịch trước mặt, chỉ có những cây nhãn đang oằn cong, hất những tán lá xấu xí xuống sân mà thôi. Nó khóc. Òa vỡ | ỉ í í í í í í í ỉ í í í íí íí íí íí m Chuyện 1 người gay í í í í í í í ỉ í í í í 1. Đêm. Gió lạnh từng cơn thổi qua vai làm nó rùng mình. Căn phòng lặng im khóa chặt đủ để có một khoảng không yên tĩnh bao trùm lấy nó. Cửa sổ vẫn còn mở. Gió lạnh từng cơn ùa qua khung cửa tràn vào. Tê tái. Nó nhìn vô hồn vào khoảng không tĩnh mịch trước mặt chỉ có những cây nhãn đang oằn cong hất những tán lá xấu xí xuống sân mà thôi. Nó khóc. Òa vỡ. Đôi vai rắn chắc của một thằng con trai mười tám run lên bần bật. Chỉ những lúc một mình nó mới dám khóc khóc để trào dâng bớt cái đau chỉ mình nó hiểu Đã không biết bao lần nó như thế đau đáu để rồi lại tự dằn vặt mình kể từ khi nó nhận thức được mình không phải là một đứa con trai bình thường mà là một thằng gay . Nó sợ hãi và không dám nhìn nhận nó tìm hết bác sĩ tâm lí này tới bác sĩ tâm lí khác. Rồi nó cũng quen và chấp nhận mặc dù chẳng dễ dàng gì. Nó đã tự hỏi chẳng biết kiếp trước đã làm gì nên tội mà tạo hóa lại trớ trêu đối với nó Nó sợ ngay cả chính bản thân mình trước tình cảm của nó dành cho tụi con trai. Nó thu mình lại như một con ốc chui trong vỏ chỉ sợ một ngày nào đó cái vỏ đó bị bể nát và mọi người sẽ biết sự thật. Vì đối với xã hội Việt Nam bây giờ chuyện kì thị đối với những người như nó không phải là hiếm. Nó đẹp trai học giỏi nhà giàu biết đàn biết hát . Hầu như nó là một người may mắn. Tụi con gái cứ hay khen nó những lá thư nó nhận cũng không phải là ít. Nó thôi không khóc nữa đưa tay đóng cửa sổ. Thở mạnh. Rồi gấp chặt quyển nhật kí nốt. Thôi dằn vặt để làm gì khi chẳng thay đổi được chi. Cũng quen rồi Nó tự nhủ. Hình như đôi mắt rất sắc lúc nào cũng nhìn vào tâm khảm đầy khía cạnh của nó cũng đang quay đi chỗ khác. Khi con người ta chấp nhận được điều gì thì sẽ thanh thản hơn nhiều. 2. Trưa. Cả nhà ngồi ăn cơm quây quần. Nó nhìn mái ấm mình đang có lại tự nhủ phải cố gắng học tốt hơn để bù đắp lại. Ba vừa xới cơm vừa nói - Thời buổi này không hiểu sao làm gì mà gay giếc nhiều thế không biết Thấy mà phát ói Sao