tailieunhanh - Sân băng ngờ

Người ta có thể làm bất cứ gì, cho một tình yêu tuổi hai mươi, nhưng cũng đủ can đảm để từ bỏ, để nhận ra tình yêu đôi khi không như ta mong chờ. Sau đó, người ta trưởng thành và khôn lớn không ngờ. | Sân băng Người ta có thể làm bất cứ gì cho một tình yêu tuổi hai mươi nhưng cũng đủ can đảm để từ bỏ để nhận ra tình yêu đôi khi không như ta mong chờ. Sau đó người ta trưởng thành và khôn lớn không ngờ. Không hối tiếc điều gì. Tình yêu tuổi trẻ nỗi thứ đều đơn giản và chân thật biết bao. Buổi tối anh bay Cô đang ở trên cao nguyên lạnh lẽo. Chuyến đi được lên kế hoạch trước đó cả tháng không thể hủy. Áp mặt vào khung cửa sổ bằng kính của phòng khách sạn cao tầng cô nghe đến là rõ mùi vị của sự cô đơn vì chia ly phảng phất đâu đây. Anh than thở rằng sân bay lạnh quá rằng sao em nỡ lấy mất cái khoác êm ái nhất của anh mà đi du lịch thế kia Cô phì cười hơi thở đọng thành một lớp mỏng trên mặt kính. Vô thức cô đưa tay lướt nhẹ vài chữ. Chẳng cố ý mà lại viết tên anh. Đọc đi đọc lại đọc khẽ kêu khẽ thấy buồn quá. Cô thở nhẹ vào ống nghe nói thật trầm Anh sẽ nhớ em chứ Và rồi cô rúc vào chăn đếm từng giờ khắc anh bay. Lòng tự hỏi nhiều câu. Anh đang làm gì Hôm nay suất ăn trên máy bay có vừa miệng anh không Có bị cô gái nào tăm tia không Đừng nhìn ra cửa sổ mà hãy nhắm mắt nhớ về em. Vân vân. Khoảng gần sáng điện thoại rung. Số lạ. Cô bắt máy không do dự. Tiếng anh khàn đục trong điện thoại. Anh thông báo đã đến nơi. Lạnh lắm. Mệt lắm. Anh hỏi ở chỗ em có vui không Anh sẽ ngủ một giấc. Khi nào dậy anh sẽ gọi cho em. Cô nghe mắt mình ướt. Thật khổ sở. Vậy là anh đã chính thức đến nơi. Chúng ta đã chính thức xa nhau hàng ngàn cây số. Sài Gòn nắng gắt cháy da cháy thịt ngay khi cô vừa xuống máy bay. Đường phố tấp nập nhộn nhịp. Biết bao nhiêu chuyến đi và trở về. Cô nhìn những gương mặt xa lạ và nhìn hàng ghế chờ lạnh lẽo ở sân bay. Lòng tự hỏi buổi tối anh đi anh đã ngồi ghế nào Anh mặc áo màu gì xanh rêu chăng Lúc đấy anh nghe nhạc hay chơi game Nỗi ám ảnh mang tên Anh thật lớn. Vội vã về nhà vội vã tháo tung valy vội vã lấy laptop và mở skype. Khi thấy nick anh xanh cô bỗng dưng mỉm cười. Cô nhớ lại ngày đầu tiên gặp anh. Anh loay hoay giữa hội sách chật cứng .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN