tailieunhanh - Luyện Giọng
Cưới nhau được một năm thì gia đình nhà chồng tôi bị phá sản, hai chúng tôi phải ra sống riêng, cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ thật khó khăn, chồng tôi mới hai mươi ba tuổi còn tôi thì mới mười tám, cái tuổi này đáng lẽ còn ngồi trên ghế nhà trường, còn được đùm bọc trong vòng tay ấm áp của cha mẹ, dù không ai nói với ai nhưng cả hai chúng tôi đều cảm thấy sợ hãi, nhất là chồng tôi đã quen thói ăn chơi giờ phải làm việc để nuôi bản thân. | Luyện Giọng Cưới nhau được một năm thì gia đình nhà chồng tôi bị phá sản hai chúng tôi phải ra sống riêng cuộc sống của đôi vợ chồng trẻ thật khó khăn chồng tôi mới hai mươi ba tuổi còn tôi thì mới mười tám cái tuổi này đáng lẽ còn ngồi trên ghế nhà trường còn được đùm bọc trong vòng tay ấm áp của cha mẹ dù không ai nói với ai nhưng cả hai chúng tôi đều cảm thấy sợ hãi nhất là chồng tôi đã quen thói ăn chơi giờ phải làm việc để nuôi bản thân và một cô vợ nữa. Bởi không chịu học hành nên giờ chỉ có thể đi làm cu li thôi anh ta xin đi làm phụ hồ ở xa một vài tháng mới về một lần đưa cho tôi được ít tiền chẳng đủ đâu vào đâu lúc này tôi đang mang thai được 5 tháng cuộc sống thiếu thốn mọi bề phụ nữ có thai thèm ăn đủ thứ đêm nằm ngủ thèm ăn bánh bao thèm tô hủ tíu thèm ăn đủ thứ thèm quá ngủ không được cứ thao thức mãi. Tôi nghĩ phải làm gì kiếm tiền vì ngày sanh cũng sắp đến tiền đâu mua tã mua quần áo cho con rồi tiền đâu để đi bệnh viện sanh con nữa chứ Tôi đi ra ngoài đường phố nhìn thiên hạ làm ăn vài ngày đi tới đi lui tôi cũng chọn cho mình một cái nghề vừa ít vốn lại nhẹ nhàng đó là nghề bán thuốc lá dạo ở bến xe. Hồi ấy những năm 82 nghề bán thuốc lá dạo ở bến xe rất thịnh tôi về lấy mấy bộ quần áo ra chợ Trời bán cũng được ít tiền làm vốn tôi mua một cái rổ và mấy bao thuốc lá chuẩn bị ngày mai tôi đi bán. Đêm đó thao thức hồi hộp lắm chẳng biết có bán được không Ba giờ sáng tôi vội thức dậy bưng cái rổ đi ra bến xe lần đầu tiên tiếp xúc với quang cảnh ồn ào náo nhiệt nhất là khu vực bến xe lại càng phức tạp tôi mạnh dạn bước vào hàng ghế chỗ dành cho khách ngồi chờ mua vé tôi mời họ mua thuốc - Chú ơi mua thuốc hút đi chú người đàn ông trả lời cộc lốc Có rồi - Anh Hai trời lạnh quá mua thuốc hút cho ấm anh Hai Người thanh niên vẻ mặt lạnh lùng chỉ ngón tay vào trong túi áo tôi nhìn theo ngón tay anh ta thì ra trong túi anh ta đã có bao thuốc lá. Cả một ngày trời lội rã cả chân bán chỉ được một gói thuốc chán nản vừa đói lại vừa mệt tôi kiếm chỗ ngồi nghỉ .
đang nạp các trang xem trước