tailieunhanh - Truyện ngắn Hạnh Phúc

Trăng hiện ra cong queo, nhợt nhạt rồi bị mây che khuất. Những tia chớp hối hả bắn lên loắng ngoắng rồi cũng chìm lỉm giữa nền trời xàm xạm. Và mưa. Mưa nhớn nhác, uể oải. Cũng ngưng. Một lúc sau vầng sáng vàng vọt, cong queo ấy lại lò mò hiện ra. Cái trò lẩn quẩn ấy cứ diễn đi diễn lại suốt đêm. Cô DỰA LƯNG VÀO TƯỜNG, DÕI NHÌN MẨU NẾN LEO LÉT CHÁY. | Hạnh Phúc Trăng hiện ra cong queo nhợt nhạt rồi bị mây che khuất. Những tia chớp hối hả bắn lên loang ngoắng rồi cũng chìm lỉm giữa nền trời xàm xạm. Và mưa. Mưa nhớn nhác uể oải. Cũng ngưng. Một lúc sau vầng sáng vàng vọt cong queo ấy lại lò mò hiện ra. Cái trò lẩn quẩn ấy cứ diễn đi diễn lại suốt đêm. Cô DỰA LƯNG VÀO TƯỜNG DÕI NHÌN MÂU NÊN LEO LÉT CHÁY. ÁNH sáng ít ỏi đó không làm bừng sáng nổi căn phòng mà chỉ khoét lõm thêm nỗi buồn đang riết ráo trong cô. Cô rướn người thổi tắt mẩu nến và ngồi bất động. Bóng đêm quánh đặc bọc kín người cô tưởng như xắn ra được từng miếng. Ngày mai anh đi. Đi thật rồi. Vòng tay bé nhỏ và trái tim cháy lửa của cô không níu nổi bước chân anh. Suốt cả chiều cô lang thang ngoài phố để tìm mua một món quà tặng anh. Sở thích của anh cô vốn thuộc làu nhưng vẫn chưa tìm được quà tặng hài lòng. Cô đạp xe và để mặc những ý nghĩ vất vơ kéo vòng xe đi khắp phố phường. Cô đi mãi cho tới khi những mảng nắng yếu ớt cuối chiều loãng dần và tan hẳn. Trên hè phố lá vàng run rẩy nép khẽ bên nhau trải thành thảm. Mỗi đợt gió ùa tới lại đánh thức chúng dậy đuổi nhau chạy liêu xiêu. Cô thót người Đã sắp cuối thu rồi. Sinh nhật anh vào cuối mùa thu. Cô luôn miệng chọc Mùa sinh ra những kẻ đa cảm mỗi lần ngồi nghe anh đàn say mê những bản nhạc tiền chiến về mùa THU. ANH CÓ MỘT THÓI QUEN RẤT LÃNG MẠN GOM TUỔI BẰNG LÁ THU MỖI MÙA. Ừ phải rồi Cô dừng xe chạy đua với gió gom lại hai mươi hai chiếc lá đẹp nhất. Cô về tới ngõ là lúc bóng đêm xõa xuống đen thẫm. Anh đứng đợi tự bao giờ ánh nhìn trĩu nặng. Anh đạp xe chậm rì dịu dàng cô áp má vào lưng anh. Im lặng. Im lặng mãi. Trên vòm cây hoa sữa đang buông hết mình thứ hương nồng thắm. Dường như cả hương hoa sữa lẫn gió đêm đều cố vuốt ve dỗ dành nỗi buồn của hai kẻ sắp chia xa. Quá lâu không chịu nổi anh quay lại Nói gì đi em . Cô vẫn không bứt ra nổi sự im lặng. Anh bóp chặt tay cô đau nhức Tin anh em nhé Họ tấp xe vào một đoạn phố vắng. Bỗng cô cuống quít níu tay anh và nhìn mải miết vào khuôn mặt của .

TỪ KHÓA LIÊN QUAN