tailieunhanh - Ebook Cái ve: Phần 2

Khái Hưng có nhiều truyện ngắn hay, quan sát tài tình, ngòi bút điêu luyện thể hiện một khía cạnh trong văn tài của ông. Tác giả đã dựng người, dựng việc rất bình dị nhưng khơi gợi, cảm động. Bút pháp, giọng điệu lại đa dạng: khi bông đùa, dí dỏm, lúc triết lý ngụ một ý, tình sâu xa, man mác, thơ mộng. Mời các bạn cùng đón đọc phần 2 truyện ngắn "Cái ve" của Khái Hưng ngay sau đây. | NGƯỜỈ VỢ MÙ TIT ồ ĩ được biết vợ chồng người ấy cũng là nhờ có một sự ngẫu-nhiên họ dùng cửa nhà tôi làm nơi hội-họp. IỈM dó tôi ờ Niiih-gỉang một phù ly lihả k rn một hèii tầu thủy khá sầm-uất trên con sông Tranh. Cách tiêu-khièn của tôi là chiều tối ra bờ sông xem tầu tới tầu đi giữa một cành náo-nhiệt với những tiếng ồn-ào gào thét cùa bọn bán bánh giò và bọn mời khách trọ với những lời đe dọa hách dịch của mấy chú lỉnh tuần-cành lính thương-chỉnb đến hôi thè và khám soát hành-lý. Nhưng từ ngày tôi đè ỷ đến vợ chồng người mù thi ở Nình-giang đối với tôi không còn sự tiêu-khiền nào thú hơn là được ngắm đôi uyên ương ẵy chuyện trò với nhau một cảnh tượng câm động thân mật và rất nên thơ Tôi không rõ cửa nhà tôi được họ chọn làm nơi hò hẹn từ bao giờ và vì sao họ lại chọn cửa nhà tôi. Nhưng một buồi sảng mùa đông dậy sớm ra hiên gác tỳ tay lên lan-can nhìn xuống tối thấy hai cái bóng đen đen dửng trên 79 CÁI VE I hè đường dưới làn mưa phùn giá rét. Một lát sau người I đàn ông bảo người đàn bả I Mười hai giờ bà chờ tôi ở đây nhé 1 I Lời nói dõng dạc trang nghiêm như giọng hạng người I sống trong những xã-hội cao quý. Rồi mỗi người đi một I ngả. Văng vẳng tôi nghe rao câu rẩt quen tai Ai muối mua Và tôi nhớ ngay ra ồng lão bán muối mà tôi vẫn thtrờng gặp lang thang trong các phổ. ị Mười ba giờ trưa khi chuyến ô-tô hàng chạy Hải- ị dương bắt đâu mờ máy quà nhiên mệt người đàn bà giầ í và mù áo sống gọn gàng và sạch sẽ tay cầm cái rá rờ lần Ị các cửa xc rời rạc xin tiên. ị Tôi nghĩ thầm Khống phải ấn mày lành nghề. ị Xe đi khỏi thi người bản muối buồi sáng cũng vừa đến i nơi. Và tôi hiều vì .sao họ chọn giờ ấy làm giờ họp mặt giờ ô-tô. Luôn một tuần lễ như thế hom nảo cũng đúng sáu giờ sảng và mười hai giờ trưa là hai vợ chông người mù tói I cửa nhà tôi nói chuyện. Họ không hề sai hẹn. Và tôi tò mò lưu ỷ đến họ đe tai nghe những câu chuyện của họ vì họ nói rất to như chằng cần gì ai hơn nừa như coi nơi hè đường lả chốn phòng riêng của họ. 80 NGườĩ VỢ Mù Họ cỏ nhà riêng

TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG